Mục lục
Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lê Hiểu Mạn bị anh hôn đầu óc nhất thời trống rỗng, vốn đã ý thức không rõ, lúc này bị anh hôn cuồng nhiệt càng thêm đầu váng mắt hoa, phân không rõ phương hướng.

Cô giống như thuốc nổ, bị anh châm ngòi.

Anh hôn khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái, giống như có thể giảm bớt khô nóng trong cơ thể cô.

Ý thức càng ngày càng không rõ, chỉ có thể đi theo cảm quan.

Đôi tay mảnh khảnh của cô quàng qua cổ anh, nóng bỏng đáp lại nụ hôn ấy.

Nếu là mơ, hãy để cô vứt bỏ tất cả, phóng túng một lần.

Hai người càng hôn càng kịch liệt, hô hấp dồn dập, hơi thở ái muội tràn khắp căn phòng.

Cho dù bị hôn đến không thở được, Lê Hiểu Mạn cũng không muốn đẩy Long Tư Hạo ra, ngược lại tay càng xiết chặt.

Đến lúc quần áo hai người đều bị cởi hết, Long Tư Hạo bế cô lên, áp trên giường lớn mềm mại.

Nụ hôn nóng bỏng dọc theo khuôn mặt chân mày môi cô dần dần hạ xuống.

Anh hôn rất sâu, dùng sức, da thịt nhẵn nhụi như ngọc của cô bị anh hạ từng ấn ký to to nhỏ nhỏ.

Đến khi chuẩn bị tiến vào cô, anh đột nhiên ngừng lại, con ngươi hẹp dài hơi nheo lại chăm chú nhìn cô ở phía dưới, như đang muốn xác định cô gái dưới thân anh có phải Lê Hiểu Mạn hay không.

“Hiểu Hiểu...” Giọng anh trầm thấp khàn khàn, giống như đang nỉ non, lại giống như khẽ gọi.

Lê Hiểu Mạn ý thức mơ hồ không rõ thấy Long Tư Hạo bên trên nhìn cô chăm chú, đôi tay mảnh khảnh ôm chặt cổ anh, khẽ gọi một tiếng: “Tư Hạo...”

Long Tư Hạo đã hoàn toàn không còn ý thức gì, anh lại nghiêng người hôn lên cánh môi phấn hồng của cô...

Đến lúc ván đã đóng thuyền, ý thức Lê Hiểu Mạn hơi thanh tỉnh lại, nhưng chỉ trong chớp mắt, cô vì Long Tư Hạo bên trên điên cuồng đòi lấy, ý thức trở về lại biến mất hầu như không còn, đại não trống rỗng.

Cả thế giới dường như đều đang xoay tròn, run rẩy.

Long Tư Hạo giống như một con mãnh thú bị nhốt hồi lâu, đột nhiên được thả ra, hung mãnh mà cuồng dã đoạt lấy.

Một lần lại một lần, anh biến đổi đa dạng góc độ chiếm lấy cô.

Hai người không có ý thức chìm trong bể dục trầm luân, kích tình, liều chết dây dưa.

...

Hôm sau.

Ánh mặt trời xuyên qua tầng sa mỏng ở cửa sổ sát đất chui vào phòng ngủ, chiếu lên hai người đang ấm áp ôm nhau ngủ trên giường.

Trên tấm thảm dày phủ dưới đất vương vãi quần áo hai người, càng tăng thêm hơi thở ái muội cho căn phòng.

Trong không khí dường như còn phiêu đãng mùi hương kích tình vừa làm xong chuyện đó.

Thể lực cạn kiệt nghiêm trọng Lê Hiểu Mạn đầu đau như nứt ra tỉnh lại, vừa mở mắt, gương mặt tuấn mỹ quen thuộc liền hiện ra trước đôi mắt sáng ngời của cô.

Cô hít sâu một hơi, đôi mắt tràn đầy khiếp sợ và nghi hoặc, không dám tin cô tỉnh lại vậy mà nhìn thấy Long Tư Hạo.

Cô nâng mắt nhìn bốn phía, phát hiện bọn họ lại ở trong một căn phòng xa lạ, cô và Long Tư Hạo nằm trên giường

Cô bị cánh tay trần thon dài rắn chắc của anh vây trong ngực.

Cô theo bản năng đưa tay xốc chăn lên, phát hiện cô và Long Tư Hạo đều trần như nhộng.

Muốn chết chính là trên người cô tất cả đều là dấu vết vừa trải qua hoan ái, dấu hôn đỏ sẫm trải rộng toàn thân cô, hơn nữa trước ngực nhiều nhất.

Cô tối hôm qua ở cùng Long Tư Hạo, bọn họ vậy mà...

Tại sao có thể như vậy?

Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao cô không có ấn tượng gì về chuyện tối qua?

Cô chỉ nhớ rõ hình như mình đang nằm mơ, cô mơ thấy Long Tư Hạo, sao tỉnh lại liền biến thành sự thật?

Sao cô lại tới đây, cô hoàn toàn nghĩ không ra.

Ánh mắt cô phức tạp nhìn Long Tư Hạo trầm ổn ngủ say bên cạnh, nâng tay lên muốn xoa khuôn mặt tuấn mỹ của anh, nhưng khi sắp chạm vào, cô ngừng lại, đôi mi thanh tú nhíu chặt, trái tim đau đớn như chảy máu.

Cô thử ba lần, mới cầm lấy cánh tay Long Tư Hạo quấn lấy hông cô.

Ngồi dậy, cô nhìn Long Tư Hạo, nghĩ vì sao bọn họ lại xuất hiện ở đây.

Tối qua cô rõ ràng bị bỏ thuốc, nhưng cô có thể khẳng định người ra tay tuyệt đối không phải Long Tư Hạo.

Lấy tính cách của anh, anh thật muốn cùng cô làm gì, căn bản không cần kê đơn, anh đều dùng sức mạnh.

Mà nếu bọn họ đã buông tay, anh sẽ không làm như vậy.

Cho nên, nếu cô không đoán sai, không chỉ cô bị hạ thuốc, Long Tư Hạo nhất định cũng bị như vậy.

Thế người hạ thuốc là ai?

Cô đột nhiên nhớ ra ngày hôm qua Lạc Thụy pha cà phê cho mình, lập tức liền hiểu ra, nhất định là Lạc Thụy hạ thuốc, cậu ta muốn tác hợp bọn họ đi.

Nhưng Long Tư Hạo cũng không phải cô, đã nói không yêu cô, đã nói đem cô trở thành công cụ sinh con cho anh, cậu ta tác hợp có ý nghĩa gì?

Cô đỏ hốc mắt, trong lòng bi thống không thôi, chăm chú nhìn Long Tư Hạo một hồi lâu sau mới chịu đựng hạ thân đau đớn kịch liệt sau khi chiến đấu kịch liệt, chậm rãi xuống giường.

Lập tức cô nhặt lên quần áo trên mặt đất mặc vào, không đợi Long Tư Hạo tỉnh lại, như chạy trốn rời đi.

Nếu là Lạc Thụy tác hợp bọn họ, như vậy không phải anh tự nguyện.

Nếu anh tỉnh lại thấy cô ở bên cạnh, anh có thái độ gì cô không xác định được, mà khi tỉnh táo rồi, cô tạm thời cũng không biết nên đối mặt với anh như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK