Mục lục
Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lạc Thụy cũng nhíu mày, cẩn thận phân tích “Dựa theo lẽ thường mà nói đúng là không có khả năng, anh yêu Lê tiểu thư như thế đương nhiên sẽ không cùng người khác sinh con nhưng mà nhỡ may người đàn bà Ngãi Na kia trộm t*ng trùng của anh…”

Không chờ Lạc Thụy nói xong thì ánh mắt Long Tư Hạo đã trầm xống, sắc bén nhìn anh ta: “Sao cậu không động não thêm một chút?”

Lạc Thụy cười haha, đưa tay sờ đâu, đôi mắt híp thành một đường: “Không thể thêm nữa, lớn quá sẽ chảy máu thành sông, nói không chừng tôi lại nghĩ ra chuyện không thể tưởng tượng nữa.”

Dứt lời anh ta sáng mắt lên, vỗ tay một phát cười nói: “Tổng giám đốc, tôi nghĩ tới không chừng đứa bé kia là Lê tiểu thư sinh, không khéo năm năm trước Lê tiểu thư sinh là long phương thai, sau đó không biết tại sao con trai lại không có nữa.”

Nói đến đây Lạc Thụy nhíu mày: “Sao tôi cứ cảm thấy không thích hợp vậy nhỉ?”

Long Tư Hạo nhếch môi, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta trầm giọng nói: “Long phượng thai sao có thể khác tuổi nhau? Một đứa năm tuổi một đứa bốn tuổi?”

Long Tư Hạo nói vậy Lạc Thụy lập tức phản ứng lại: “Đúng nhỉ, nếu là long phượng thai sao có thể khác tuổi? Tôi đã nói sao không thích hợp, thì ra là tuổi tác, nói cách khác bạn nhỏ Long Dập này và cô nhóc Nghiên Nghiên không phải là Long phượng thai, cũng không phải là Lê tiểu thư sinh, như vậy là tổng giám đốc anh và người khác…”

Không chờ anh ta nói xong Long Tư Hạo đã bắn ánh mắt sắc bén qua: “Ngậm cái miệng lại.”

Long Tư Hạo nhíu mày, ánh mắt thâm trầm nhìn anh ta: “Tốt nhất là cậu bịt chặt cái miệng của mình lại, chuyện này còn chưa tra rõ thì tuyệt đối không thể để Hiểu Hiểu biết, nếu Hiểu Hiểu của tôi vì lời của cậu mà hiểu lầm sinh ra khoảng cách với tôi, tôi sẽ cho cậu chết cả ngàn lần.”

Lạc Thụy tươi cười nhìn anh: “Tổng giám đốc, cũng không thể để tôi chết 999 lần sao? Còn một lần giữa lại cho tôi.”

Long Tư Hạo nhìn Lạc Thụy cười cợt nhả, anh đứng lên: “Tiếp tục điều tra mẹ con bọn họ nhưng đừng để người khác biết, nhất là Hiểu Hiểu.”

Lạc Thụy gật đầu: “Tổng giám đốc, thật ra mang tóc của anh và cậu bé Long Dập kia đi xét nghiệm DNA không phải là ra sao, sẽ bớt được việc.”

Cúi đầu, anh ta lại nhíu mày hỏi: “Tổng giám đốc, nếu nếu cậu bé Long Dập kia thật sự là con của anh, anh có nhận hay không? Dù sao cũng là cốt nhục của anh, đương nhiên nếu anh nhận cậu bé thì đừng nói Lê tiểu thư sẽ bổ đôi anh mà cô nhóc Nghiên Nghiên cũng sẽ phát huy công phu khóc lóc của mình, khóc cho tổng giám đốc anh tan nát tâm can, cả người đều đau.”

Cô nhóc kia độc miệng anh ta đã thấy, tuyệt đối có thể khiến cho tâm can người ta phát đau.

Long Tư Hạo thâm trầm híp mắt làm cho người ta nhìn không ra: “Trước hết cứ điều tra tất cả mối quan hệ của bọn họ, tốt nhất là điều tra rõ tổ tông 18 đời nhà bọn họ, nhất là nguời đàn bà Ngãi Na kia từ đâu xuất hiện.”

Dứt lời anh trực tiếp rời khỏi thư phòng.

Trở lại phòng ngủ, Lê Hiểu Mạn đã tắm rửa xong rồi.

Thấy anh vào, cô chủ động đi tới dịu dàng cởi cà vạt cho anh, ánh mắt mềm mại nhìn anh: “Thiếp xả nước xong rồi, tướng công có cần thiếp hầu hạ chàng tắm rửa hay không?”

Nghe vậy Long Tư Hạo tươi cười cúi đầu hôn cô: “Vi phu cầu còn không được.”

Lập tức anh khom lưng ôm ngang cô lên xoải bước vào phòng tắm.

Hai người ở trong phòng tắm ăn no thỏa mãn mới ra ngoài.

Lê Hiểu Mạn nằm trong lòng anh, khuôn mặt vì vừa hoan ái xong mà đỏ hồng nhìn thật khiến người ta say mê.

Ánh mắt cô mê mang, đôi môi sưng đỏ ướt át càng hấp dẫn ánh mắt người ta.

“Ông xã, có hứng thú hợp tác với Many không?”

Ánh mắt Long Tư Hạo nóng bỏng nhìn chằm chằm môi cô, khuôn mặt tuấn mỹ nhua hòa, khóe môi nhếch lên thành vòng cung: “Hợp tác với bà xã thì đương nhiên là hứng thú, nhưng mà công việc thì tới công ty nói, ở nhà chúng ta chỉ làm việc riêng thôi.”

Dứ lời anh cúi đầu cắn vành tai cô, âm thanh khàn khàn: “Ngày mai tới phòng làm việc của anh, chúng ta từ từ nói chuyện.”

“Ừ.” Lê Hiểu Mạn gật đầu nhìn anh, sau đó nằm xuống: “Ngủ thôi.”

Long Tư Hạo nhìn cô, nghĩ tới bé trai giống anh vô cùng đó liền nhíu chặt mày.

Ngoại trừ Hiểu Hiểu của anh thì anh không hề chạm qua người đàn bà nào khác, đứa bé trai kia rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Vấn đề rốt cuộc là ở đâu?

Nếu nói bé trai kia là con trai của anh và Hiểu Hiểu vậy phải là năm năm trước.

Nhưng năm năm trước Hiểu Hiểu của anh sinh cho anh bé gái, không phải là bé trai.

Chẳng lẽ năm năm trước cô sinh là long phượng thai, con gái vừa sinh ra đã không thở được mà chết còn con trai thì mất tích?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK