Mục lục
Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Chúng ta?” Long Tư Hạo híp mắt, bầu không khí xung quanh anh đột nhiên trở nên nguy hiểm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn người phụ nữ xa lạ trước mặt: “Rốt cuộc cô là ai?”

Giọng cô ta nghe rất quen, rất giống giọng của Sophie, nhưng gương mặt kia thì lại vô cùng xa lạ, cô ta phẫu thuật? Hay cô ta đang đeo mặt nạ da người?

Bởi vì anh muốn xác định đến cùng tiểu Long Dập có phải là con trai của anh và Lê Hiểu Mạn hay không, mặc dù gương mặt anh lúc này vô cùng bình tĩnh, cũng không có bất kì sự thay đổi nào hiện hữu trên mặt, nhưng thực ra nội tâm anh lại không hề bình tĩnh được như vậy.

Mà người phụ nữ đang đứng trước mặt anh cũng bình tĩnh không kém anh là bao, cô ta nhẹ nhàng liếc anh một cái, sau đó đi đến sofa phía trước ngồi xuống, cũng không trả lời câu hỏi của Long Tư Hạo.

Tiểu Long Dập mang theo cà phê đi ra, nhìn thấy cô ta nhưng vẫn đưa tách cà phê cho Long Tư Hạo trước tiên.

Long Tư Hạo không nhận tách cà phê của tiểu Long Dập đưa cho mình, mà ánh mắt anh vẫn lạnh lẽo ghim vào người phụ nữ đang ngồi trên ghế sofa, thanh âm thốt ra đầy rét buốt: “Mục đích của cô là gì?”

Người phụ nữ ngẩng đầu lên ánh mắt nhìn anh sâu lắng, ngón tay chỉ vào tiểu Long Dập: “Báo cáo giám định DNA anh cũng đã nhìn, anh là cha ruột Allen, em hi vọng anh có thể nhận con, từ lâu thằng bé đã muốn nhận anh làm cha, chỉ cần anh nhận con, một người ba nhà chúng ta đã có thể sống cùng với nhau.”

Long Tư Hạo híp mắt nhìn gương mặt xa lạ kia, tận sâu đáy mắt lướt qua vệt sáng lạnh lẽo, môi mỏng nhếch hờ: “Tôi không quen biết cô, tôi không thể có con với cô.”

“Tại sao không thể?” Cô ta nhíu mày nhìn anh, nở ra nụ cười vạn phần quyến rũ: “Báo cáo giám định quan hệ cha con anh đã xem qua, Allen thực sự là con anh.”

Từng đường nét đẹp đẽ trên gương mặt đẹp trai của Long Tư Hạo cũng hóa lạnh, lạnh lùng nhìn cô ta: “Xem như Allen là con trai tôi, thì cô cũng không phải là mẹ thằng bé.”

Nghe Long Tư Hạo nói như vậy, cô ta đứng dậy và bảo tiểu Long Dập về phòng của mình.

Tiểu Long Dập nhìn Long Tư Hạo một chút sau đó trở về phòng của mình.

Nhìn thấy tiểu Long Dập vào phòng của mình xong, cô ta liền ngẩng đầu nhìn về hướng Long Tư Hạo: “Nếu anh không tin Allen là con trai em, em có thể làm giám định quan hệ với Allen.”

Long Tư Hạo híp mắt nhìn thật kĩ gương mặt xa lạ kia, bỗng nhiên, anh bước về phía trước, chỉ một giây sau cái kính râm đã được anh lấy xuống.

Cô ta trông thấy hành động của anh, cả người cả kinh, ngay lập tức xoay người, tuy nhiên Long Tư Hạo đã siết chặt tay cô ta, bàn tay còn lại bóp lấy cằm cô ta, buộc cô ta phải ngẩng đầu lên.

Đang lúc anh muốn nhìn thật rõ gương mặt đó thì, có người đột nhiên đi vào và tấn công anh từ phía sau.

Kẻ tiến vào mặc một chiếc áo gió màu đen, chính là kẻ lần trước đã xuất hiện ở studio ảnh cưới đe dọa Lê Hiểu Mạn.

Với một tốc độ cực nhanh gã ta đã lắc mình đi lên phía trước, kèm theo cái chuyển mình đã là một cú đá với sức lực không hề nhỏ về phía anh.

Long Tư Hạo nhanh chóng buông ta thả cô ta ra, sau đó nghiêng người tránh khỏi cú đá của kẻ bí ẩn kia.

Có điều kẻ bí ẩn lại mang một chiếc mặt nạ quỷ, vì vậy khi Long Tư Hạo quay người lại vẫn không thể nhìn ra diện mạo thật sự của gã.

“Là mày.”

Chỉ bằng một giây Long Tư Hạo đã nhận ra gã ta chính là kẻ thần bí lần trước đã làm Lê Hiểu Mạn tổn thương trong studio ảnh cưới.

Ánh mắt anh trở nên buốt giá, sau đó lao vào đánh nhau với kẻ bí ẩn kia, mỗi một quyền của anh đều đánh tới với tốc độ của gió, quét đến như gió táp vào mặt, nhưng ngoặc một nỗi kẻ bí ản kia chỉ né chứ không đánh trả.

Long Tư Hạo dồn anh ta đến sát mép cửa, mắt thấy quyền tiếp theo của Long Tư Hạo sắp giáng lên mặt gã, lúc này gã mới ra tay đánh lại.

Nhưng có vẻ anh ta không phải đối thủ của Long Tư Hạo, có mấy lần suýt bị Long Tư Hạo đánh trùng.

Thấy mình không phải đối thủ của Long Tư Hạo, trong lúc còn đang né tránh gã nhanh chóng lợi dụng cơ hội này chạy ra khỏi phòng.

Long Tư Hạo thấy thế bằng lập tức đuổi theo, người bí ẩn kia không chạy vào thang máy mà gấp rút chạy trên hành lang.

Long Tư Hạo vừa mới ra khỏi phòng, cánh cửa phía sau lưng anh nhanh chóng bị đóng lại.

Anh không đuổi theo người bí ẩn, bởi vì anh biết anh có đuổi theo cũng không tóm kịp gã, có điều anh cũng không nhấn chuông cửa, chỉ thâm trầm nhìn thật sâu cánh cửa kia hồi lâu, sau đó liền rời khỏi căn hộ ở Hoa Hồng Uyển.

Ngồi vào xe xong, anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Lạc Thụy, giao cho anh ta một chuyện.

Anh rời Hoa Hồng Uyển chưa đầy nửa giờ, người bí ẩn ban nãy muốn đánh lén anh lại xuất hiên ở căn hộ tầng mười chín nơi tiểu Long Dập đang ở.

Sau cái bấm chuông của gã cánh cửa liền được mở ra.

Gã bất mãn nhìn cô ta, sau đó bước vào phòng khách và ngồi xuống ghế sofa.

Cô ta đóng cửa cẩn thận rồi mới đi đến ngồi đối diện với người bí ẩn trên mặt đang đeo một chiếc mặt nạ quỷ.

Thấy cô ta ngồi xuống, giọng gã cất lên một cách lạnh lẽo: “Hôm nay ở công ty anh ta nhận được một gói bưu phẩm, là cô gởi cho anh ta?”

Người phụ nữ không phủ nhận, mà là thừa nhận nói: “Phải!”

Người bí ẩn nhìn cô chằm chằm: “Bên trong chứa gì?”

“Bức ảnh của Allen và bản báo cáo giám định nhân thân của anh ta và Allen.” Người phụ nữ không một chút giâu giếm nói ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK