“Tỷ không biết rồi. Ở đó là khu vực chỉ có những người mạnh như trưởng lão mới có thể tiến vào địa phận đó. Ta nghe nói ở đó có một Mãnh Long đang hoàng hành, hôm nay ca ca ta cũng chính là muốn nhân cơ hội này bắt con Mãnh Long nhập ma kia.” Tiêu Nguyệt Hoa nói.
“Không sao. Ta không ngại vào chỗ đó thăm thú cho biết đâu.” Diệp Lạc Hy cười nói vui vẻ.
Cứ như vậy, chặn đường đến bãi săn chẳng còn xa là mấy. Vẫn là cái nghi thức chán đến giở tệ, khiến nàng ngáp dài, vẫn là một màn khởi đầu giết ma vật trước của Ma Tôn, sau đó bọn họ liền cùng nhau vào rừng đi săn. Vẫn là cuộc đọ sức của cả hai vị đại thần, giống như muốn thể hiện sức mạnh của họ cho nữ nhân thấy.
Diệp Lạc Hy theo như kế hoạch, để Ma Long giả thành mình theo bồi Quận Chúa, còn nàng thì cắp ngựa đi săn một mình. Tất nhiên, để ngày hôm qua, đám bọn hắn không thể đi theo cùng nàng, phá nàng nhã hứng, nàng đã đem những bảo vật có thể giúp người ta ẩn mình, đem đi bỏ trong tủ, khóa lại.
Trên cả quãng đường đi, nàng dùng Ma Thần Kiếm cùng mình song song sánh bước, vừa giết ma vật cản đường vừa đến nơi mà nàng nhớ rằng, có Ma Long xuất hiện. Nhưng xui xẻo một cái đó chính là, không ngờ Đế Quân và Ma Tôn, bọn họ dẫn theo Thiên Tư Tư và Thanh Hà, cũng đi ngang qua nơi này.
Nàng tuy không nghe rõ bọn họ nói cái gì, và nàng kỳ thực cũng không muốn nghe bọn họ nói gì, liền tìm một đường khác, nhanh hơn đi trước bọn họ một bước. Đến một dòng suối nhỏ, nàng mới dừng chân.
“Chỗ này đúng là quen thật.” Nàng tấm tắc, tặc lưỡi.
Kiếp trước, vì luôn phải theo sát chân sư phụ, nàng đã đi cùng Ma Tôn đến đó rồi bị Thiên Tư Tư biến thành mồi nhử cho Mãnh Long, dụ hắn xuất hiện cứu nàng một mạng, rồi mới phát sinh những hệ lụy về sau, đúng là một quãng ký ức điên rồ đến độ, nàng hận không thể một chưởng đánh chết bản thân trong quá khứ vì đã quá cả tin, quá ngây thơ và quá mộng tưởng rồi.
Bỗng nàng ngửi được một mùi hương khác lạ lẫn trong không khí. Nàng liền theo mùi hương ấy, đến trước một bông hoa. Nàng kinh ngạc vô cùng. Tại sao ở đây lại có một bông U Lan Khởi Hoa cấp Tiên phẩm?
Nàng nhìn quanh. Nơi đây… có lẽ vì không có ai khai phá, cho nên mới có nhiều thảo dược khác nhau như vậy sao? Thế thì nàng phải kiếm chác một ít nhỉ? Dù sao quả núi này cũng vừa to vừa lớn, lại trải dài rộng khắp, còn chưa kể đến là thảo dược dù có nhưng không ai biết để dùng đến.
“Cùng Kỳ, ngươi giúp ta thu hoạch toàn bộ chỗ này, được chứ?”
“Nàng muốn nhân chủ không có mà hôi của sao?” Cùng Kỳ nhìn nàng, hắn thì chỉ sợ nàng lại tham lam quá độ, cho rằng không gian của nàng không còn chỗ chứa.
“Đất này có chủ sao?” Nàng ngây ngô hỏi hắn: “Với cả, ta cũng muốn đòi lại số dược liệu ta đã luyện cho hắn ở ma giới suốt mấy vạn năm. Cả ngọn núi này thì được bao nhiêu chứ?”
“Để ta gọi cả Diệp Nam đến.” Cùng Kỳ ngay lập tức nghe lời nàng mà quay đi.
Diệp Lạc Hy mỉm cười, cho rằng sau này ở trong không gian cũng sẽ có thêm được chút thảo dược để dùng dần về sau. Dù sao thì mấy ngày nay ở Ma giới, ngoài chỗ thảo dược sắp có kia, nàng cũng sẽ có nhiều lần luyện đan nữa.
“Nàng thật sự cho rằng con Mãnh long đó ở đây sao?” Hỗn Độn bất ngờ xuất hiện ở đằng sau lưng nàng, nhìn ngọn núi ẩn đầy thảo dược phút chốc trở nên hoang tàn trước mắt, có chút cảm thấy không đúng.
“Nếu như ta nhớ không nhầm thì con rồng đó sống ở đây. Ta nhớ khi đó Thiên Tư Tư đã đẩy ta ngã xuống một cái hố, sau đó mới bị con rồng thúi đó tấn công. Bản thân ta cũng không có thần khí hộ thân như Đế Quân hay Thanh Hà tiên tử, thành ra ta liền trở thành mồi cho nó.” Nàng lại chỉ tay về phía đỉnh núi: “Cái hố đó cách đây cũng không xa. Ta thậm chí còn cảm nhận thấy Xích Viêm Liên cũng ở gần đây.”
Đào Ngột gật gù, sau đó nói: “Mãnh thú đó mạnh mẽ như vậy là nhờ có Xích Viêm Liên. Nếu như hái được bông hoa đó, cũng xem như bổ sung cho căn linh hệ hỏa. Vốn dĩ là thứ tốt.”
“Chắc là ta sẽ cho ngươi ăn nó. ” Nàng nhìn Đào Ngột.
“Tại sao ta lại ăn nó mà không phải nàng?” Đào Ngột ngạc nhiên.
“Hiện tại hỏa linh trong người ta cùng với các căn linh khác vô cùng cân bằng. Nếu như ta tiếp tục hấp thu, sẽ phá vỡ cân bằng này, mà hỏa linh cũng sẽ cắn nuốt ta.” Nàng lắc đầu.
“Vậy thì ta sẽ giúp nàng điều tức chúng.”Đào Ngột sấn lại gần, gương mặt ngây ngô nổi lên tà mị, vô lại sát lại gần nàng.
Thao Thiết và Hỗn Độn đồng loạt tóm cổ Đào Ngột xách qua một bên. Cái tên này, bọn hắn còn chưa nói, hắn tính ăn hơn sao? Đừng có mơ!
“Vậy thì để Viêm Cơ ăn cái này đi. Dù sao thì khế ước thú như Viêm Cơ cũng có tác dụng bổ trợ căn nguyên cho nàng.” Hỗn Độn mỉm cười.
Nàng thu lại Ma Thần kiếm, rồi để ngựa ở đây, còn bản thân thì tiếp tục đi bộ lên phía trước.
“Nàng không mệt sao? Đi từ ban sáng đến giờ. Nghỉ ngơi một chút cũng được mà.” Hỗn Độn bước nhanh một chút, song song cùng đi với nàng.
“Ma Tôn và Đế Quân cũng ở gần đây. Ta không muốn bản thân mình chậm một bước, thứ tốt như vậy bị đoạt mất.” Nàng vẫn quyết tâm không từ bỏ: “Hơn nữa, cuộc thi này có điều kiện, chính là những gì mình săn được đều là của mình. Đám ma thú kia ta cái gì cũng không cần, riêng Mãnh Long ta không thể bỏ qua được rồi.”
Nàng dẫn bọn họ đến trước một cái động vừa sâu vừa lớn, thoạt nhìn liền có thể cảm nhận long khí lượn lờ xung quanh đây.
Nàng định bước chân xuống trước, không ngờ được Thao Thiết đã cản nàng lại, sau đó nói: “Để ta.”
“Ngươi cẩn thận một chút, Mãnh Long kia không chỉ có Xích Viêm Liên, mà còn có cả Kim Cang Tọa Nhãn.” Nàng vỗ vai hắn.
“Nàng yên tâm. Kim Cang Tọa Nhãn này, Thao Thiết hắn cũng có.”Đào Ngột vỗ vai nàng.
Diệp Lạc Hy vô cùng ngạc nhiên, thật sự là không thể tưởng tượng nổi mà! Bọn hắn thì tường tận rất nhiều thứ về nàng, còn nàng thì rất ít khi hiểu được bọn hắn nghĩ cái gì, cảm thấy có chút bất công cho bọn hắn đi.
“Vậy sao nàng lại không nuốt trọn con rồng đó, mà nàng lại muốn lột da, rút gân nó ra vậy?” Cùng Kỳ cũng vừa hoàn thành xong công việc, liền bước đến sau nàng.
Bọn họ cũng tò mò ở điểm này. Rõ ràng nàng chỉ cần nuốt trọn con rồng đó, nàng nhất định sẽ có toàn bộ sức mạnh của nó, hà tất phải lột da rút gân?
==== Vài lời muốn nói của tác giả ====
Lạc mỗ chỉ muốn thông báo và cân nhắc cho các độc giả một xíu nha.
Về phần thông báo:
- Hiện tại Lạc mỗ rất bận và không thể ra chap liên tục hay có lịch ra chap mới thường xuyên. Những lúc mỗ cập nhật thì mỗ sẽ luôn bão chap (tầm 10 chương một lần).
- Mỗ hi vọng các bạn đọc phản ánh tích cực truyện của mỗ, ví dụ như lỗi chính tả, ý văn chương và câu từ cho mỗ. Gạch đá hay là lời khen gì đối với mỗ đều là những điều rất tốt. Không cần các nàng like truyện cho mỗ, chỉ cần các nàng giúp mỗ phát hiện càng nhiều sai sót càng tốt.1
Về phần cân nhắc:
- Bắt đầu từ chương này, Diệp Lạc Hy sẽ bắt đầu đi trên con đường hắc hóa cho nên suy nghĩ, tính cách có phần hơi vặn vẹo một xíu, cũng sẽ có một vài phần phi thực tế.
- Bốn vị đại thần Tà Thú hiện tại đang truy thê, chưa có thể hiện sức mạnh. Nhưng sẽ sớm thôi và mỗ cũng bật mí một chút là sức mạnh của bốn anh nhà khá tàn bạo, sẽ có một số cảnh máu me và nếu như cảnh nào có máu me thì mỗ sẽ thông báo trước.
*Lưu ý đặc biệt: Mỗ viết H rất tệ và tình hình thì chắc tầm vài chục chương nữa mỗ vẫn chưa dám viết H đâu, hi vọng không nàng nào hỏi.
Cuối cùng thì cảm ơn các nàng đã đọc và ủng hộ truyện của mỗ. Nếu như mỗ rảnh thì mỗ sẽ viết một ngoại truyện cho một nàng may mắn nhé^^