Mục lục
Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 831

Anh không quản lý công ty mới hơn một tháng mà tổng vốn đã lên tới hơn ba trăm triệu triệu tệ! Trong khi vốn đăng ký ban đầu chỉ có mười triệu tệ!

Tống Giai Âm đã giúp anh kiếm được gấp ba mươi lần trong vòng một tháng! Hơn nữa còn chưa tính tiền thu từ các chi nhánh của công ty!

“Công ty còn rất nhiều khoản nợ ngoài chưa thu hồi được. Nếu tính cả nhà đất, tài sản, hàng hóa ở các đại lý trên khắp cả nước thì tổng số vốn lên tới gần năm trăm triệu tệ!”, giám đốc tài chính cung kính nói, hai tay cầm tài liệu.

Mạc Phong cầm tập tài liệu, cười dịu dàng: “Lương của cô bao nhiêu?”

“Chưa tính thuế là mười lăm nghìn tệ à?”

Phải thừa nhận rằng mức lương này ở Giang Hải đã được coi là cao, cho dù ở những thành phố kinh tế lớn như thủ đô thì cũng chỉ có các ban lãnh đạo cấp cao của công ty mới có mức lương là mười lăm nghìn tệ trước thuế.

“Cô tốt nghiệp trường đại học nào?”, Mạc Phong mỉm cười, khoanh hai tay trước ngực.

Giám đốc tài chính lập tức toát mồ hôi lạnh, lẽ nào tiền lương không tỷ lệ thuận với địa vị sao?

“Đại học… Tài chính Yến Kinh…, tôi đã làm việc được ba năm và có chứng chỉ kế toán cao cấp!”

Cô ta vội vàng thể hiện hàng loạt điểm mạnh của bản thân, lúc này không phải là lúc nên giữ thái độ khiêm tốn.

Mạc Phong không khỏi khẽ gật đầu khi nghe thấy lời này: “Bằng kế toán CPA nâng cao mà lấy của tôi mười lăm nghìn tệ trước thuế, chuyện này…”

“Sếp, tôi thực sự rất chăm chỉ, anh đừng đuổi việc tôi, sau này tôi không cần tiền làm thêm giờ đâu!”, giám đốc tài chính liên tục xua tay nói.

Mấy năm nay có thể tìm được một công việc như vậy đã là tốt lắm rồi, ngay cả khi ở Ma Đô, công việc có mức lương mười lăm nghìn tệ trước thuế cũng không dễ tìm.

Có lẽ cô ta nghĩ là Mạc Phong thấy lương của cô ta quá cao nên muốn giảm lương hoặc đuổi việc!

“Không, không, không, cô hiểu lầm tôi rồi. Ý của tôi là nếu cô đã giỏi giang như vậy thì mức lương mười lăm nghìn tệ trước thuế là quá thấp, tôi sẽ tăng lương cô thành mười lăm nghìn tệ sau thuế nhé. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết là cô phải phát huy hết khả năng của mình! Nếu mảng tài chính có sơ hở, xảy ra bất cứ vấn đề gì thì tôi sẽ hỏi tội cô đầu tiên!”, anh ta nhìn người phụ nữ và nói với giọng dịu dàng nhưng cũng xen lẫn vẻ nghiêm khắc.

Đối xử với nhân viên của mình phải rộng lượng, chỉ cần làm việc nghiêm túc là được. Anh thà dùng tiền lương của hai nhân viên để thuê một người làm, còn hơn dùng tiền lương của một nhân viên để mời hai người lười biếng về làm việc.

Khi Mạc Phong đề cập đến mức lương mười lăm nghìn tệ sau thuế, giám đốc tài chính lập tức gật đầu: “Sếp yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ hơn!”

“Có phải cô nắm rất rõ về mức lương của toàn bộ nhân viên trong công ty không vậy?”

“Về cơ bản thì tôi đều biết hết!”

“Vậy tiền lương của giám đốc Tống là bao nhiêu thế?”

“…”

Giám đốc tài chính và Tống Thi Vũ đều sửng sốt.

Anh mở tập tài liệu trên tay xem dữ liệu trên đó, bỗng hít sâu một hơi: “Ba… ba nghìn tệ!”

“Ba nghìn tệ! Tổng giám đốc có mức lương còn không bằng một nhân viên bình thường!”, Mạc Phong khoanh hai tay trước ngực, bật cười nói.

Ai ai cũng sợ lương thấp, nhưng Tống Giai Âm lại sợ Mạc Phong sẽ trả cho cô ấy một mức lương cao.

Thật ra, giám đốc tài chính đã phát hiện ra từ trước đó, khi ấy cô ta không khỏi thắc mắc tại sao giám đốc của một công ty lại chỉ nhận được ba nghìn tệ tiền lương. Cô ta cứ tưởng rằng công ty thuộc về Tống Giai Âm, cho nên ba nghìn tệ chỉ là hình thức mà thôi, bây giờ mới biết phía sau công ty còn có một sếp lớn.

Mạc Phong cười khà khà nói: “Bắt đầu từ tháng này, mỗi tháng đúng hạn chuyển đủ năm mươi nghìn tệ vào thẻ ngân hàng của giám đốc Tống, rõ chưa?”

“Rõ… rõ rồi ạ…”, người phụ nữ gật đầu nhỏ giọng đáp.

Sau khi giám đốc tài chính đi ra ngoài, Tống Giai Âm mới vội vàng giải thích: “Năm nghìn tệ một tháng là quá nhiều, em không tiêu nhiều tiền như vậy đâu, ba nghìn tệ một tháng đủ cho em tiêu rồi!”

“Tiêu không hết thì gửi tiền về nhà, tin anh đi, em xứng đáng có được những thứ tốt hơn thế nữa!”

Sau đó, anh không nói lời nào mà kéo Tống Giai Âm ra khỏi văn phòng, ngay khi cánh cửa mở ra, anh đã nghe thấy tiếng bước chân lộn xộn vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK