"...Tôi cảm thấy..."
Một binh sĩ tộc Phách Lôi mới nói được mấy chữ này, liền bị một đám binh sĩ tộc Phách Lôi oánh cho một trận, vì tội nói lung tung... Trên thực tế, từ trước tới giờ, người tộc Phách Lôi cho rằng cơ bản bọn họ chẳng có cái gọi là ‘cảm thấy’, tất cả những kẻ bảo ‘tôi cảm thấy’ gì gì đối với họ đều là ăn nói bậy bạ, lung tung.
Nhưng binh sĩ tộc Phách Lôi quả thật có ‘cảm thấy’ được cái gì đó khác thường. Đương nhiên, loại cảm giác này khác với cảm giác của nhân loại hay những sinh mạng vũ trụ khác. Nó giống như sự sợ hãi của dã thú khi đối diện với một loại tai họa hay nguy hiểm không biết, cũng giống như những động vật nhỏ như chuột sẽ chạy trốn trước cơn động đất, binh sĩ tộc Phách Lôi này thật sự cảm giác được có nguy hiểm đang tới.
Nhưng nguy hiểm này là cái gì, đến từ hướng nào, sẽ tạo thành hậu quả gì thì hắn không biết. Trên thực tế, số binh sĩ tộc Phách Lôi có loại "cảm giác" này nhiều không kể xiết, đến gần phân nửa mười vạn binh sĩ tộc Phách Lôi ở đây, trong gần một nửa còn lại, có chừng hai ba vạn binh sĩ tộc Phách Lôi... đã không được coi là...
Một binh sĩ tộc Phách Lôi vỗ bụng đứng dậy. Đây là một binh sĩ thành niên cường tráng, cao tới ba mét bảy, thậm chí cho đến tận lúc này hắn vẫn còn tiếp tục cao. Đương nhiên đây không phải điểm chính, điểm chính ở chỗ hắn đã cải tạo hoàn toàn một phần tư cơ thể của mình thành máy móc, điều này làm cho hắn trở thành một trong những sinh vật ba hệ ít ỏi trong tộc Phách Lôi có kết hợp máy móc, có thể nói là dũng sĩ trong dũng sĩ.
Bởi vì là dũng sĩ, cho nên mỗi bữa cơm hắn cũng ăn bằng lượng cơm ba binh sĩ tộc Phách Lôi bình thường, chỉ một mình hắn ăn tươi ba sinh vật sống loại linh trưởng kia. Tuy hương vị không ngon như tù trưởng Phách Phách Đại đã tuyên bố, nhưng rõ ràng là lượng linh quả thực rất nhiều, khiến hắn sinh ra khát vọng muốn sinh sản ra hậu đại bất cứ lúc nào. Đương nhiên rồi, hắn còn đang lo phiền mà, là làm một ông bố cường tráng thì tốt hơn, hay làm một bà mẹ độc thân thì tốt hơn… Nhưng mà dù có làm cái nào, thì linh luôn luôn là càng nhiều càng tốt.
Hôm nay đã là ngày thứ ba tộc Phách Lôi hạ xuống mặt đất. Hắn bò lên từ trong một đống lá khô gỗ mục to không thể tả được là cái gì, thuận chân đá bay mấy tên binh sĩ trong tộc ngăn cản mình, sau đó sờ sờ bụng. Không biết vì cái gì, hắn cảm thấy hình như trong bụng có cái gì đó đang cụa quậy, nhưng chắc là tại hắn đói bụng thôi, hoặc là linh dồi dào quá nên hắn bắt đầu tự mình sinh sản. Ai mà biết được. Dù sao hắn cũng ăn sinh vật dạng linh trưởng rồi, bây giờ còn muốn ăn chúng nhiều hơn...
Trên thực tế, nếu lúc này có thiết bị soi xuyên, sẽ nhìn thấy được thứ ở trong cơ thể binh sĩ tộc Phách Lôi... Không phải dạ dày, cũng không phải bộ phận tiêu hóa như ruột gì gì, mà là bên trong máu thịt, xương cốt và tất cả cơ quan trong người hắn đều đang biến đổi, nhúc nhích uốn éo một cách quỷ dị, một loại biến đổi hoàn toàn không phù hợp với gen đặc thù của tộc Phách Lôi...
Cùng lúc đó, bên ngoài không gian của tinh cầu này, đã không chỉ có một mình hạm đội của tộc Phách Lôi ở đây nữa. Đến lúc này, đã có hai nền văn minh vũ trụ khác đến, hai nền văn minh vũ trụ này cũng là văn minh vũ trụ cấp hai, nhưng có kỹ thuật dịch chuyển gấp khúc của văn minh vũ trụ cấp hai đỉnh phong.
Số lượng hạm đội bọn họ gửi đến không khổng lồ như của tộc Phách Lôi, nhưng cũng là một hạm đội. Hơn trăm chiếc chiến hạm cỡ lớn và phi thuyền nhỏ đi kèm, nhìn về tổng thể, thì tuy thực lực không bằng tộc Phách Lôi, nhưng tộc Phách Lôi muốn nghiền ép họ cũng không dễ.
Sau khi tới nơi, hai nền văn minh này xử sự hoàn toàn khác với tộc Phách Lôi. Bọn họ không dám phái một người nào xuống tinh cầu, ngược lại còn lập tức cho cả hạm đội lùi ra cách tinh cầu thật xa, sau đó mới thông tin cho nhau.
Không phải là bọn họ sợ hãi tộc Phách Lôi, mà là bọn họ cảm thấy sợ hãi bản thân cái tinh cầu kia.
Đây là một ngôi sao Nguyền Rủa!!
Trong bao nhiêu năm lịch sử của toàn vũ trụ, bao nhiêu nền văn minh vũ trụ, bất kể là cấp thấp, cấp trung hay thậm chí văn minh vũ trụ cấp cao trong truyền thuyết, đều có một truyền thuyết về sự tồn tại của ngôi sao Nguyền Rủa...
Nghe nói, đương nhiên chỉ có thể là nghe nói, rằng ngôi sao Nguyền Rủa có giải thích cuối cùng về “linh”, nó cũng là ngôi sao sinh ra tộc ác ma – chủng tộc tham lam nhất vũ trụ. Mỗi lần ngôi sao Nguyền Rủa xuất hiện, đều có ý sẽ có một hà hệ biến mất.
Đúng vậy, không phải là một tinh cầu, không phải một tinh hệ, mà là cả một hà hệ biến mất!
Đương nhiên hai chữ ‘nghe nói’ còn có một ý nghĩa nữa, chính là khả năng đấy chỉ là nghe nhầm đồn bậy. Có khi lời đồn sau cùng và ý nghĩa chân chính ban đầu cách xa nhau tới cả vạn dặm. Cái gọi là ngôi sao Nguyền Rủa bất quá chỉ là một lời đồn khó tin nhất được truyền ở trong vũ trụ mịt mờ tới bây giờ mà thôi.
Trên thực tế, những nền văn minh vũ trụ này biết rõ về ngôi sao Nguyền Rủa. Nếu ngay cả tộc ác ma rốt cuộc là cái gì cũng không biết, thì làm sao biết đến ngôi sao Nguyền Rủa sinh ra chúng.
Nhưng tuy ngôi sao Nguyền Rủa chỉ là lời đồn đãi, chỉ là nghe nói, nhưng có mấy lời lưu truyền giúp người ta nhận biết được loại tinh cầu này.
Một là, tinh cầu này có sự sống. Bất kì một ngôi sao Nguyền Rủa nào cũng đều là tinh cầu có sự sống, hơn nữa còn là tinh cầu có sự sống từng thoát mảnh vỡ sao Trung Tử tập kích.
Thứ hai, ngôi sao Nguyền Rủa có cấu tạo hoàn toàn khác biệt với các tinh cầu khác ở trong vũ trụ. Nó không có những thứ như vỏ quả đất, lòng đất, tâm trái đất, cả tinh cầu từ trong ra ngoài thuần túy chỉ có nham thạch, từ mặt ngoài tới tâm lòng đất thuần túy đều là nham thạch, không có dung nham, không có đứt gãy địa tầng.
Thứ ba, cũng là dấu hiệu đặc thù dễ nhận biết nhất, chính là mỗi tinh hệ có xuất hiện ngôi sao Nguyền Rủa đều sẽ xuất hiện một dấu hiệu đặc thù...
Các tinh cầu sẽ sắp xếp, có tổng cộng bảy hành tinh, ngôi sao Nguyền Rủa sẽ ở ngay chính giữa, sáu tinh cầu còn lại sẽ xoay tròn di động quanh nó, tạo thành một hình ảnh sáu tinh xoay quanh một tinh cầu! Và đây chính là nguyên nhân khiến người ta nhìn là hiểu ngay nó là ngôi sao Nguyền Rủa!
Đây cũng là lần đầu tiên hạm đội của hai nền văn minh vũ trụ nhìn thấy tận mắt hình ảnh sáu tinh cầu xoay quanh một tinh cầu có sự sống. Loại kỳ quan vũ trụ này quả thật rất khó tưởng tượng ra được, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, vậy chỉ có thể là trong những thứ giả thuyết như điện ảnh gì gì đó mới làm ra được mà thôi.
Thế nhưng bảy tinh cầu trước mắt này là cảnh tượng thật sự trong vũ trụ, loại chấn động này chỉ có nhìn thấy tận mắt mới có đủ hình dung được.
"...Là ngôi sao Nguyền Rủa trong truyền thuyết phải không?"
Thủ lĩnh hai hạm đội của hai nền văn minh vũ trụ đều kinh sợ lời đồn về ngôi sao Nguyền Rủa, nhất là sau khi nhìn thấy được cảnh tượng tinh cầu cơ bản không giống tự nhiên trước mặt, chỉ cần là sinh vật có trí tuệ hơi có chút lý trí là nhất định sẽ không dễ gì đặt chân xuống ngôi sao Nguyền Rủa được sáu hành tinh xoay quanh này... Đương nhiên, tộc Phách Lôi không thuộc loại này.
"Thực là lỗ mãng quá! Không lẽ cả đám tộc Phách Lôi đều là loại không có đầu óc hay sao?” Một thủ lĩnh hạm đội gởi tin.
Thủ lĩnh kia trả lời: "Đầu óc? Anh cho là sinh vật ba hệ là loại có đầu óc à? Đầu óc của bọn họ không phải cơ bắp thì chính là gỗ, hoặc là cơ bắp gỗ cũng được. Đối với bọn họ, đầu óc là thứ quá xa xỉ. Giờ suy nghĩ nên làm gì tiếp thì hay hơn. Ngôi sao Nguyền Rủa đó."
"...Các nhà khoa học của chúng tôi đã nghiên cứu nhóm tin tức kia, chúng được sử dụng kỹ thuật không gian để truyền đi. Nói cách khác, ít nhất cũng là thành phần khoa học kỹ thuật đặc thù của văn minh vũ trụ cấp năm. Không nói cái khác, dù có di tích hay khoa học kỹ thuật hay không cũng không sao, chỉ cần lấy được kỹ thuật truyền tin không gian này, chúng ta có thể tiến hành giao dịch với văn minh vũ trụ cấp bốn! Chuyện như vậy chẳng lẽ các người chịu bỏ qua sao? Không chừng chúng ta sẽ từ văn minh vũ trụ cấp hai đỉnh phong nhảy thẳng lên văn minh vũ trụ cấp ba đó! Ai ngu mà bỏ? Ai mà dám bỏ?"
"Nói cách khác, quý tộc đã có quyết định?"
"Đương nhiên... nhưng bây giờ vẫn chưa được, lời đồn về ngôi sao Nguyền Rủa đã có cả hàng tỉ tỉ năm, không biết lý do, không biết điển cố của nó, nhưng nếu ngay cả văn minh vũ trụ trung cấp lẫn cao cấp đều có truyền thuyết như vậy, thì chắc chắn ngôi sao Nguyền Rủa có điểm đặc biệt nào đó.
Rất có thể đó là cạm bẫy do văn minh vũ trụ cao cấp để lại, nên trước khi nguy hiểm hiện ra, cứ để đám tộc Phách Lôi đầu gỗ kia đi xông xáo trước."
"...Tộc tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng mà để đề phòng tộc Phách Lôi dã man kia làm ra chuyện gì quá đáng, hy vọng hai tộc chúng ta tạm thời kết thành đồng minh. Với chiến lực và thực lực của hai tộc chúng ta, hẳn là không cần phải sợ hạm đội tộc Phách Lôi này nữa."
"Chúng tôi đồng ý đề nghị của quý tộc..."
Liên minh kiểu này không có hiệu lực kềm chế lẫn nhau nào, nhưng khi cả hai bên có khoa học kỹ thuật tương tự nhau, thực lực hạm đội tương đương nhau, thì một minh ước bằng miệng thế này cũng đã có đủ sự tin tưởng và trung thực đối với nhau.
Mấy ngày sau đó, không biết có phải có tín hiệu gì hay không, mà lại có mấy nền văn minh vũ trụ nữa lục tục xuất thiện. Bọn họ đều đề nghị tham gia vào liên minh này. Nhưng dù sao trong số đó cũng có những nền văn minh vũ trụ không cùng hệ với nhau, nên mấy ngày sau, ở tinh vực này đã xuất hiện mấy liên minh, thí dụ như liên minh, bộ lạc gì gì đó...
Nói tóm lại, trong vô tình, tinh vực này đã có hơn mười nền văn minh vũ trụ xuất hiện. Có một điều may là, hơn mười nền văn minh vũ trụ này đều là những nền văn minh cỡ cấp hai.
Tuy đều là văn minh vũ trụ cấp hai đỉnh phong, nhưng dù sao cũng không phải văn minh vũ trụ cấp ba, thực lực chỉ chênh nhau chút xíu, nên không xảy ra tình trạng có kẻ địch cường đại áp đảo. Nhưng cũng chính vì vậy mà mạch nước ngầm giữa những nền văn minh này thật sự là cuộn trào mãnh liệt, nhất là những liên minh văn minh có thù oán với nhau, và lúc nào cũng có khả năng bùng phát.
Bọn họ không biết rằng, nguy hiểm chân chính không phải là đến từ bọn họ, mà là từ ngôi sao Nguyền Rủa trông rất bình thường kia, mặc dù nó thoạt nhìn hết sức bình thường...
Cùng lúc đó, dưới lòng đất của ngôi sao Nguyền Rủa, đoàn người do những người sống sót khỏi virus thần bí do Áo Đức Tu Tư dẫn đầu đang vất vả di chuyển. Dọc theo đường đi, đã có rất nhiều hi sinh, bachngocsach. com nhưng dù có thế nào, con người vẫn phải tiếp tục sống.
Vì khả năng sống mơ hồ mà Áo Đức Tu Tư hứa cho bọn họ, bọn họ vẫn tiếp tục liều mạng đi tới. Mặc dù mỗi ngày đều có người mất tích, mọi người đều biết những người đó… dữ nhiều lành ít, nhất định óc của bọn họ đã bị ăn tươi, thân thể bọn họ đã bị khống chế, nhưng dù vậy...
Tất cả loài người vẫn tiếp tục tiến về phía Noah số 1! Hơn nữa càng ngày càng đến gần!
Cũng trong lúc này, tàu Hi Vọng thực hiện bước nhảy không gian cuối cùng. Họ vẫn còn thời gian năm ngày! Yo!