Lúc này, đoàn người do Ưng dẫn đầu đang ở trên tàu mẹ của thương nhân ngoài hành tinh vẫn đang tiếp tục đàm phán một cách khó khăn với hàng ngàn thương nhân ngoài hành tinh kia theo cung cách tội phạm bị xét xử. Họ cũng cảm thấy lời nói của đám thương nhân ngoài hành tinh này càng lúc càng quá đáng thậm chí càng lúc càng xem thường loài người. Trong hoàn cảnh như vậy, thái độ của Ưng càng trở nên bình tĩnh nhưng Hắc Thiết, Lưu Bạch, Dương Ngõa La và các thành viên của tiểu đội Hắc Tinh thì không như vậy, những người này đã từng trải qua biết bao nhiêu cuộc chiến đấu, gặp gỡ biết bao nhiêu hạng người. Họ cũng nhận ra tình cảnh trước mắt có gì đó không ổn, họ âm thầm đứng sát nhau đề phòng bất trắc có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Ưng nói khẽ với mọi người:
- Đáng tiếc là Trương Hằng đã trở về tàu Hi Vọng, nếu không thì có thể nhờ anh ấy dự cảm lành dữ, những người ngoài hành tinh này trông có vẻ không thân thiện gì mấy.
Hắc Thiết mỉm cười nói:
- Để cho bọn họ chiến đấu thử xem, tôi đã từng thấy qua vũ khí phòng vệ của bọn người ngoài hành tinh đó, hình thức của chúng không giống lắm với chúng ta nhưng mà có thể nhận ra đó là vũ khí Gauss, không thấy họ có loại vũ khí năng lượng, các chiến sĩ liên sao như chúng ta đâu phải hạng tầm thường? Hàng trăm hàng ngàn những chủng loài kì lạ cũng đã từng giết qua, tôi không tin không thể tiêu diệt đám thương nhân ngoài hành tinh này.
Ưng khoác tay ngầm ám chỉ Hắc Thiết đừng nói nữa, anh ta chỉ lặng lẽ quan sát xung quanh, đám người ngoài hành tinh này… Tuy là không biết làm sao để xác định biểu cảm của người ngoài hành tinh nhưng mà anh ta cũng cảm nhận được đây là một thái độ khinh bỉ, dè bỉu.
Chính trong lúc này đột nhiên cả khán phòng im lặng, tuy là không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng mà lòng của Ưng đột nhiên có một cảm giác bất an. Tiếp theo đó, chỉ trong tích tắc xung quanh cái bục bị lõm này xuất hiện một hàng rào ánh sáng, trong chớp mắt tất cả mọi người đã bị nhốt bên trong cái lồng ánh sáng này.
Vài giây trước, ở một nơi xa xôi cách tàu mẹ thương nhân vũ trụ này đột nhiên toàn bộ ánh sáng trên tàu Hi Vọng bị phụt tắt. Tuy rằng chỉ trong tích tắc thì đã có ánh sáng trở lại nhưng mà chính trong tích tắc mất đi ánh sáng này thì tàu mẹ thương nhân vũ trụ đã mở toang cửa khoang và mười mấy phi thuyền vũ trụ hàng trăm mét lớn nhỏ đã bay ra ngoài và có thêm hàng ngàn chiến đấu cơ cỡ nhỏ dài khoảng gần mười mét bay theo những chiếc phi thuyền này, chúng hùng hổ bay về hướng tàu Hi Vọng.
Vài giây sau đó, Ưng và mọi người đã bị nhốt ở bên trong lồng tia laser, tiếp theo đó từ phía mặt đất mọc lên rất nhiều những cánh tay máy móc. Những cánh tay máy này vô cùng sắc bén, trói chặt mọi người lại bằng một tốc độ cực kì nhanh, thậm chí ngay cả Hắc Thiết do không kịp phản ứng cũng bị trói hết tay chân.
Hơn nữa không chỉ như vậy, không biết các cánh tay máy này được chế tạo từ kim loại gì, có một độ cứng cáp không thể tưởng tượng được ngay cả sức mạnh của chiến giáp liên tinh cũng không thể tháo gỡ được hơn nữa những chỗ bị trói là ở những vị trí khớp nối như cánh tay khiến cho mọi người càng khó có thể sử dụng sức mạnh để tháo gỡ. Chính vì như vậy họ bị trói chặt không cử động được.
Cho đến lúc này, một số cánh tay máy móc nhỏ hơn và linh hoạt hơn mọc lên bắt đầu cởi quần áo phi hành gia của các chuyên gia đàm phán thương mại và các nhân viên, nhanh chóng lột trần trụi trang phục phi hành gia của họ chẳng khác gì trái cây bị lột sạch vỏ, cũng không biết ở trong phi thuyền này rốt cuộc là chứa đựng không khí hay là loại khí gì mà những người này đều ôm chặt cổ họng và kêu la không bao lâu sau thì ngất xỉu.
Các cánh tay nhỏ bé linh hoạt này không ngừng lại ở đây, ngược lại nó vẫn tiếp tục vươn tới những người khác cũng tức là các chiến sĩ liên sao còn lại. Mục tiêu đầu tiên chính là vươn tới Nhâm Đào.
Cho đến lúc này Nhâm Đào mới tỏ vẻ tỉnh ngộ hoàn toàn đột nhiên không giãy giụa nữa, anh cười nói với Ưng và mọi người đứng phía sau:
- Có lẽ là không khí bên ngoài sẽ khiến cho loài người ngất xỉu, cũng không biết là có thể hô hấp được lâu không nhưng mà chắc sẽ không đến mức toi mạng. Các anh hãy nhớ, một lát nữa nhớ nhét tôi vào bên trong chiến giáp liên sao, nếu không tôi chết đi rồi thành ma cũng sẽ đi theo các anh.
Lúc này Hắc Thiết mới hét lớn:
- Anh nói giỡn gì vậy! Anh không thấy chúng tôi không cử động được sao?
- Không.
Nhâm Đào cười bí hiểm:
- Rất nhanh thôi, chúng ta sẽ nhanh chóng có thể cử động được.
Trong lúc nói, các cánh tay kim loại nhỏ bé kia bắt đầu cởi chiến giáp liên sao của Nhâm Đào, khoảng vài phút sau thì đã lột được chiến giáp liên sao của anh ra và cũng trong lúc này đột nhiên Nhâm Đào đưa tay vào bên trong ngực áo của mình, một con Hắc Long sáu chân trắng sáng như ngọc xuất hiện trên tay của anh. Anh cũng không khách sáo, dùng hết sức ném con Hắc Long về phía các cánh tay kim loại kia hét lớn:
- Ngủ cái gì, dậy mau, cắn đứt toàn bộ các cánh tay máy móc này cho ta!
Hắc Long sáu chân bị ném mạnh đến mức thức giấc, vừa tỉnh dậy thì không ngừng gầm gừ nhưng mà nó vửa mở mắt thì đã phát hiện có gì đó không ổn. Nó liền hô hấp mạnh, cái mũi nhỏ của nó co rút từng cơn, trong tích tắc người nó căng ra trông y như là dáng vẻ của một con mèo đang giận dữ, gầm gừ về hướng bọn người ngoài hành tinh ở bên ngoài lớp màng phòng vệ năng lượng.
Lúc này, Nhâm Đào cũng ôm chặt cổ họng và bị ngất xỉu. Hắc Long sáu chân thực sự rất thông minh bởi vì chúng luôn được ăn cá biển đặc biệt ở trên địa cầu mới, trí thông minh của nó cao hơn nhiều so với loài tinh tinh và loài khỉ, tương đương với trí thông minh của một đứa bé loài người năm sáu tuổi thậm chí là sáu bảy tuổi. Nó vô cùng lanh trí, nó không chạm vào lớp phòng vệ năng lượng kia, nó cắn đứt các cánh tay kim loại kia một hơi liền hơn nữa bởi vì thể tích của nó nhỏ cho nên tốc độ rất nhanh, các cánh tay đó vốn dĩ không thể bắt được nó.
Hắc Long sáu chân…
Đây chính là sinh vật sống siêu cấp đặc sản của tinh cầu mới, đúng là sinh vật sống siêu cấp!
Từ sau khi rời khỏi tinh cầu mới, loài người vẫn luôn tiến hành nghiên cứu một cách có hệ thống loài Hắc Long sáu chân này nhưng mà tiến triển của việc nghiên cứu này vô cùng chậm. Nguyên nhân chủ yếu là do hình thái sinh sống của Hắc Long sáu chân có những đặc trưng rất kì lạ, đó là đặc trưng cường hóa siêu cấp của gen. Rất khó có thể tưởng tượng, tại sao ở trong một môi trường hòa bình như tinh cầu mới lại xuất hiện một sinh vật sống có sức sinh tồn mạnh như vậy. Điều này đã đi ngược lại kiến thức lý luận tiến hóa sinh vật của loài người.
Lúc này cũng như vậy!
Tuy chỉ là một con ấu thú của loài Hắc Long sáu chân nhưng mà hàm răng và sức cắn của nó lại có thể cắn đứt cánh tay kim loại hơn nữa không hề có phản ứng gì với dòng điện bên trong chúng. Cứ như vậy cắn đứt từng cánh tay một cho đến khi giải phóng toàn bộ các chiến sĩ liên sao đang bị trói.
Hắc Thiết cũng đã được cứu ra ngoài, anh vừa thoát ra thì đã hét lớn một tiếng lập tức rút ra thanh kiếm hình răng cưa có từ tính từ thắt lưng rồi chém liên tục vào bọn cánh tay máy móc kia. Một loạt âm thanh của kim loại bị đứt gãy vang lên, các cánh tay kim loại bị chặt đứt thành từng khúc, tiếp theo đó tất cả các chiến sĩ liên sao đều đã được cởi trói, Ưng lập tức hét lớn:
- Hắc Thiết, kêu năm người bắt đầu xẻ mặt đất! Chúng ta sẽ đi xuống tầng phía dưới! Lưu Bạch dẫn theo năm người, yêu cầu bọn họ lập tức mặc lại chiến giáp liên sao hoặc trang phục phi hành gia, những người khác cùng với tôi xử lý những cánh tay còn lại!
- Chúng ta sẽ đại khai sát giới!
Cùng lúc đó, ở trên tàu Hi Vọng, bởi vì ánh sáng bị gián đoạn trong chốc lát, toàn bộ dân chúng đều vô cùng sợ hãi và cảm thấy kì lạ. Bởi vì ở đây là không gian vũ trụ, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì, không ai biết ánh sáng chớp tắt như vậy có nghĩa là gì. Tất cả mọi người đều vô cùng hoảng sợ.
Lúc này, ba mẹ Val đang ở trong nhà nấu cơm và nghỉ ngơi gặp phải tình cảnh như vậy, họ cũng vô cùng lo sợ và nhìn nhau nói điều gì đó thì nhìn thấy Val mặc chiếc áo ngủ đang đứng đó với một dáng vẻ vô cùng buồn ngủ, nó vừa dụi dụi mắt vừa nói:
- Không sao đâu, ba mẹ, mọi thứ đều ổn cả, mọi thứ sẽ nhanh chóng trở lại bình thường thôi. Yên tâm đi, đúng rồi, sau khi con ngủ, kêu dì chích thuốc cho con nhẹ một chút, kĩ một chút, mũi kim đầu tiên của dì ấy không có chích vào huyết quản, lần thứ hai thì không cần phải run tay như vậy.
Trong lúc nói, Val không ngừng ngáp cũng không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của bố mẹ. Một mình nhẹ nhàng khép cửa lại đi lên trên giường, mặc áo ngủ và nằm lên trên giường, đồng thời ôm một con gấu nhỏ, giống như một đứa bé dụi đầu vào con gấu và ngủ thiếp đi.
Lúc này đây, ở trên tàu Hi Vọng do nguồn điện bị gián đoạn trong giây lát, Diêu Nguyên đã biết ngay có gì đó không ổn, anh lập tức hét lớn về phía mười chiến sĩ liên sao đang túc trực ở phòng hội nghị:
- Khống chế chúng nó! Ôi trời, bọn thương nhân ngoài hành tinh giở trò! Khống chế chúng nó!
Mặc dù Diêu Nguyên ra lệnh nhưng những chiến sĩ liên sao vẫn đứng yên tại chỗ. Ngược lại, mười tên thương nhân ngoài vũ trụ vẫn tiếp tục phát ra các giọng cười khác nhau của chủng tộc mình, còn các chiến sĩ liên sao thì bắt đầu tranh nhau nói:
- Không được rồi, thuyền trưởng, chúng tôi không nhúc nhích được, chiến giáp liên sao ngừng hoạt động rồi!
Nghe đến đây, Diêu Nguyên đã biết sự việc đã trở nên vô cùng tệ hại, anh lập tức nói với lính phòng vệ đi theo bên cạnh các chiến sĩ liên sao:
- Tấn công! Giết hết không tha!
Trên người các quân lính phòng vệ đó đều mang theo các cây súng trường Gauss uy lực thấp không thể xuyên thủng được kim loại của phi thuyền, uy lực cũng không lớn bằng các loại súng trường Gauss thật sự. Lúc này hai mươi lính phòng vệ sau khi nghe mệnh lệnh của Diêu Nguyên thì lập tức giơ các cây súng trường Gauss về hướng đám thương nhân ngoài hành tinh, do dự trong giây lát thì bắt đầu bóp cò nhưng mà vô dụng, trang phục phi hành gia của mười tên chủng tộc thương nhân ngoài hành tinh kia đã xuất hiện lớp phòng vệ điện từ. Tất cả những viên đạn của súng trường Gauss đều bị chặn lại, tên tinh tinh ba đầu bốn tay nhảy cẫng người lên, còn những tên chủng tộc khác thì chạy như bay về phía các lính phòng vệ, chỉ có tên chủng tộc đầu cực lớn thì vẫn đứng ở chỗ cũ không ngừng phát ra những tiếng cười kì dị.
Lúc này máy liên lạc của Diêu Nguyên vọng ra một giọng nói:
- Thuyền trưởng! Tàu Hi Vọng đã hoàn toàn mất kiểm soát rồi, toàn bộ hệ thống đều không hoạt động, thương nhân vũ trụ đã sử dụng nguồn tín hiệu tương đồng với loài người chiếm lấy máy tính trung ương của chúng ta rồi! Tất cả thiết bị đều đã mất kiểm soát!
Cùng lúc đó, những tên tinh tinh bốn tay đó đã bổ tới lính phòng vệ, sức mạnh của chúng còn mạnh hơn sức tưởng tượng nhiều lần. Chúng chỉ dùng sức mạnh cơ bắp ấn nhẹ đã có thể bẻ gãy tan tanh một người lính phòng vệ, hoặc là ném mạnh về phía sau thì người đó đã trở thành một đống thịt vụn, sức mạnh khổng lồ và thân hình linh hoạt. Chỉ trong vòng bảy tám giây ngắn ngủi thì ba tên tinh tinh bốn tay này đã xé nát hai mươi người lính phòng vệ!
Diêu Nguyên không nói thêm gì, lúc này từ phía ngoài cửa vọng lại nhiều tiếng bước chân nhưng mà trong đó không hề có tiếng bước chân của chiến sĩ liên sao. Bởi vì chỉ có một khả năng, đó là sau khi thương nhân ngoài hành tinh chiếm lấy máy tính trung ương, dựa vào sự liên kết thông tin được cài đặt bên trong máy tính đã khống chế luôn chiến giáp liên sao của các chiến sĩ liên sao.
Anh trực tiếp nhảy bổ tới bên cạnh một chiến sĩ liên sao, từ bên thắt lưng của người ấy rút ra thanh kiếm lưỡi cưa có từ tính. Đúng lúc đó, một tên tinh tinh bốn tay nhảy bổ tới, anh cúi người chém một nhát về phía trước, ngón tay ấn nút chuyển động. Trong tích tắc, ở trên mặt đất xuất hiện hai đoạn thi thể của tinh tinh bốn tay vẫn còn đang nhúc nhích, đôi mắt của Diêu Nguyên lạnh lùng như băng đá.
- Đừng nghĩ rằng không mặc chiến giáp liên sao, loài người mới sẽ không còn sức kháng cự…
- Giết các ngươi dễ dàng như trở bàn tay!