Ngay lúc phát sinh vụ nổ, tất cả mọi người trên phi thuyền Hi Vọng đều cảm thấy chấn động. Thậm chí có mười mấy người còn dự cảm được vụ nổ trước khi nó xảy ra.
Khi Diêu Nguyên dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới phòng thí nghiệm thì ở đấy đã có rất nhiều quân nhân nghe tiếng nổ chạy tới, Trương Hằng và Morrison cũng có mặt, dù sao đây cũng là tầng thứ tư, còn Diêu Nguyên thì chạy từ tầng thứ năm xuống.
Hơn phân nửa phòng thí nghiệm đã bị hòa tan, nhiệt độ cao của lưới điện đã làm tan chảy cả sắt thép. Ngoại trừ một số nhân viên ở gần cửa chính chỉ bị bỏng ngoài da, những người ở bên trong chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.
Các binh lính vội vàng mang vòi chữa cháy tới, lúc này cũng không cần quan tâm việc có làm hư hỏng các thiết bị bên trong hay không, phải nhanh chóng dùng nước để hạ thấp nhiệt độ xuống, nhiệt độ cao gặp nước làm cho hơi nước bốc lên mù mịt, ngay cả Diêu Nguyên đứng đằng xa cũng cảm giác được, trong lòng hắn vô cùng lo lắng, lẽ nào những nhà khoa học trong đấy đã chết sạch rồi sao…
Trên tinh cầu sa mạc đã có mấy chục nhà khoa học hi sinh, chỗ này lại mất thêm mười mấy người nữa… Tổng cộng chỉ có gần nghìn nhà khoa học mà thôi! Đó là những phần tử trí thức cuối cùng của nhân loại! Là tinh hoa và hy vọng cuối cùng của loài người!
Lần này lại có người chết nữa sao…
"Trong phòng thí nghiệm này có những ai? Danh sách đâu?"
Diêu Nguyên hỏi mấy nhà khoa học đứng cạnh đó, họ đều là những người chịu trách nhiệm lãnh đạo như: Ireland, Schiele… Hiện giờ ngành khoa học trên phi thuyền Hi Vọng còn đang quá trình thành lập, cho nên vẫn quản lý theo kiểu do một người làm lãnh đạo chính, phúc lợi chức vụ gì gì đó... đều là do mấy người bọn hắn tự thương lượng và quyết định.
Giờ phút này vẻ mặt của họ tái xanh, một nhà hóa học nói:
"Tôi nhớ đây là tiểu tổ nào rồi, dường như là… Đúng rồi… là tiểu tổ sinh hóa (sinh vật-hóa học) do Yvaine chịu trách nhiệm, bọn họ đang dùng phương thức hóa sinh để làm cho lũ thực vật ngoài hành tinh tái sử dụng năng lượng từ Tinh thể năng lượng."
Phương pháp sử dụng thực vật ngoài hành tinh để tái sử dụng năng lượng từ Tinh thể năng lượng thì trong nội bộ các nhà khoa học cũng có nhiều luận điểm khác nhau, phần lớn các nhà khoa học nhận định là khả năng này không khả thi. Bọn họ cho rằng nên sử dụng phương pháp vật lý tương tự như trong lò phản ứng hạt nhân, cách đó có thể chiết xuất năng lượng một cách an toàn, nhưng khó khăn ở đây là trình độ khoa học của loài người và người ngoài hành tinh tạo nên Tinh thể năng lượng chênh lệch nhau ít nhất là hơn một ngàn năm, lấy một ví dụ đơn giản… Kính hiển vi hiện đại nhất của nhân loại hiện giờ vẫn không nhìn ra Tinh thể năng lượng là do cái gì tạo thành… Không có phân tử, không có nguyên tử, không có bất kỳ nguyên tố nào tồn tại, chỉ là một vật thể hình khối, phóng to hết mức cũng vẫn là thế…
Thật ra cũng có một vài nhà khoa học đồng tình với cách nghĩ của Diêu Nguyên, họ nhận thấy vấn đề khẩn yếu nhất hiện nay chính là lập tức có được năng lượng, thứ khác tính sau. Vì vậy việc nghiên cứu cách sử dụng thực vật ngoài hành tinh để tái sử dụng năng lượng đều dựa trên các ngành sinh vật học, hóa học, gen là chủ yếu.
Yvaine chính là một nhà sinh vật học, đặc biệt là do các hạng mục này có liên quan đến thực vật ngoài hành tinh mà hắn đã từng giải quyết trên tinh cầu sa mạc, cho nên hắn cũng có quyền tổ chức một tiểu tổ cho riêng mình. Qua vụ nổ này cho thấy, hắn và tiểu tổ của mình dường như đã tìm được điều gì đó mang tính đột phá rồi.
"Yvaine?"
Sắc mặt Diêu Nguyên càng lúc càng tối lại.
Lý do Diêu Nguyên nhớ kỹ Yvaine, không những vì công lao của hắn trên tinh cầu sa mạc mà còn vì hắn là một trong hai Nhĩ ngữ giả (người nhắc nhở) hiếm hoi được phát hiện cho tới lúc này.
Tân nhân loại được chia thành nhiều nhóm riêng biệt, trong đó Nhĩ ngữ giả là một nhóm đặc thù, tương tự như Khi phiến giả (kẻ lừa gạt)- Morrison, hai nhóm này vừa có thể phát huy tác dụng trong các cuộc chiến vừa có thể dự đoán trước tai nạn… Có thể nói, trong tương lai khả năng của họ có tác dụng rất lớn đối với những tình huống nguy cấp đột nhiên xuất hiện ngoài Vũ Trụ.
Tố chất thân thể của Nhĩ ngữ giả không hề tăng lên, cũng không có năng lực dự cảm nguy hiểm hoặc năng lực thích hợp chiến đấu. Tác dụng duy nhất chính là khi đối mặt với những vấn đề khó khăn trong khoa học thì đột nhiên trong đầu xuất hiện câu trả lời, nói cách khác là “linh quang nhất thiểm”. Cái họ cần chỉ là những dữ liệu liên quan đến vấn đề khó khăn ấy mà thôi, thế là đủ để tìm ra đáp án chính xác rồi. Hơn nữa năng lực của Nhĩ ngữ giả thuộc loại bị động, không cần đối mặt với nguy hiểm cũng sử dụng được, chỉ cần suy nghĩ về những nan đề trong khoa học là năng lực ấy sẽ tự động kích hoạt....
Vì thế Diêu Nguyên đặt kì vọng rất lớn vào Yvaine và Ba Lệ, hai Nhĩ ngữ giả hiếm hoi được biết đến hiện giờ. Bởi có thể hai người này chính là Newton, Albert Einstein của tương lai. Khoa học kỹ thuật của nhân loại có thể phát triển nhảy vọt trong thời gian tới hay không tùy thuộc vào họ .
Nhưng ai ngờ ý tưởng này vừa mới xuất hiện chưa được hai ngày thì đột nhiên lại xảy ra tai nạn, mà tai nạn này rất có thể làm cho Yvaine mất mạng…
"Mẹ kiếp! Chẳng lẽ Yvaine không biết những qui định về an toàn trong phòng thí nghiệm sao?"
Trong lòng Diêu Nguyên vô cùng tức giận, hắn lớn tiếng quát những người xung quanh:
"Tại sao lại xảy ra sự cố trong phòng thí nghiệm, lúc trước các ngươi đã nói những gì? Không phải các ngươi đã nói Tinh thể năng lượng vô cùng an toàn hay sao hả?"
Những nhà khoa học đứng cạnh đó đều im lặng không nói, bỗng nhiên một nhà vật lý học lên tiếng:
"Thiếu tá, Tinh thể năng lượng quả thực rất an toàn, mặc dù chúng tôi không cách nào phân tích ra kết cấu của nó là gì, nhưng sau khi thử cắt nhỏ nó ra, chúng tôi xác nhận Tinh thể năng lượng vô cùng an toàn, thậm chí có dùng lực đập vỡ thì nó cũng chỉ hóa thành bột thôi, không hề tạo ra vụ nổ nào cả… cho nên chúng tôi mới có thể cắt nó ra thành những khối nhỏ. Tôi nghĩ không phải do tiến sĩ Yvaine vi phạm những qui định an toàn trong phòng thí nghiệm đâu, có thể là hắn đã tìm được biện pháp để tái sử dụng năng lượng rồi, nhưng trong lúc thí nghiệm để xác thực thì xảy ra trục trặc nên mới gây ra sự cố lần này."
Diêu Nguyên mở to miệng muốn phản bác nhưng cuối cùng chẳng nói được lời nào, giờ phút này mặc dù hắn đang tức điên nhưng vẫn giữ được lý trí, hắn không thể vô lễ với những nhà khoa học này được, cho nên chỉ có thể buồn bực đứng ở đó. Đúng lúc này, trong phòng thí nghiệm đột nhiên vang lên tiếng reo hò.
Diêu Nguyên lập tức lao tới, chưa kịp vào trong đã bị một luồng sóng nhiệt ập tới trước mặt, hắn vội chộp lấy vòi nước từ tay một quân nhân đứng cạnh đó, tưới ướt cả người rồi bước vào trong phòng thí nghiệm. Vừa vào trong đã thấy có mấy người bị bỏng khắp người, làn da nứt nẻ lộ cả thớ thịt đỏ hồng đang nằm rên rỉ.
Diêu Nguyên nhìn thấy bên trong phòng thí nghiệm được ngăn thành hai gian: ngoài và trong, hơn nữa trên trần nhà của tầng ngoài vẫn còn nhỏ nước, rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao vẫn còn mấy người sống sót.
Nhất định là khi vụ nổ phát sinh, hệ thống chữa cháy trong phòng thí nghiệm đã được kích hoạt nên lập tức có nước phun xuống để dập tắt đám cháy, do uy lực của vụ nổ quá lớn, gian phòng phía trong đã cháy rụi, phòng ngoài thì đỡ hơn một chút nhưng cũng có rất nhiều nơi đã hoàn toàn bị phá hủy. Hơn nữa vụ nổ này có thể còn làm hỏng luôn hệ thống chữa cháy nên nước chảy xuống rất ít.
Những người này vừa khéo đứng ngay dưới vòi nước của hệ thống chữa cháy nên mới may mắn toàn mạng, tuy thoát chết nhưng cả người đã bị bỏng ít nhất là bảy tám phần trở lên, có thể sống sót hay không còn khó nói…
Diêu Nguyên thở dài, lập tức đến gần để xem những người này là ai, tổng cộng có năm người bị bỏng nặng, làn da nứt nẻ lộ cả thớ thịt đỏ hồng dưới da, trong đó có một thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi, hắn đang ôm trong lòng một chiếc máy vi tính, người này chính là Yvaine.
Lúc này hắn đã hoàn toàn hôn mê, mặc dù còn sống, nhưng nhìn bộ dạng như vậy thì chỉ sợ khó mà cầm cự được lâu.
Diêu Nguyên lập tức kêu to gọi những nhân viên bên ngoài:
"Mau gọi bác sĩ lại đây, mang theo thuốc và các thiết bị cấp cứu, trong này vẫn còn người sống sót… Nhanh lên! Yvaine còn sống, phải cứu hắn bằng mọi giá !"
Hiện trường nhất thời trở nên rối loạn…
Khi mọi chuyện đã được xử lí ổn thỏa thì đã là bảy giờ tối ngày hôm sau.
Trong năm người sống sót thì có hai người đã tử vong, ba người còn lại sau khi được phẫu thuật vẫn chìm trong hôn mê, hiện đang được theo dõi 24/24 vì tính mạng của ba người vẫn chưa đảm bảo.
Ngoài ra còn một chuyện khác nữa… khi vụ nổ xảy ra đã làm cho hệ thống phản trọng lực trong phòng thí nghiệm bị hư hỏng, dẫn đến hậu quả là vài giờ sau khi vụ nổ phát sinh, nới ấy từ từ trở thành khu vực không trọng lực.
Tối hôm ấy Diêu Nguyên đã nhận được báo cáo về việc này, nhưng hắn không coi trọng việc đó lắm, chỉ hạ lệnh phong tỏa khu đó mà thôi.
Cho đến ngày hôm sau, khi mấy nhà vật lý học hốt hoảng chạy tới tìm hắn thì hắn mới biết khu vực ấy ảnh hưởng rất nghiêm trọng tới sự an toàn của phi thuyền.
"Thiếu tá, có lẽ… ngài chưa hiểu vì sao phi thuyền Hi Vọng lại có hình dạng như thế này."
Một nhà vật lý học vội vàng giải thích với Diêu Nguyên:
"Mô hình của phi thuyền có dạng thon dài và mảnh, tượng tự như chiếc đũa mà người Châu Á các ngài thường sử dụng, đó là loại phi thuyền vũ trụ cỡ lớn duy nhất mà nhân loại chúng ta có thể chế tạo được hiện giờ… !"
"Bởi vì nếu một chiếc phi thuyền quá lớn, thì theo vật lý học khối lượng khổng lồ của nó sẽ sinh ra lực hấp dẫn, làm cho các bộ phận bên trong của nó bị phá hủy, đặc biệt là khi nó tiếp cận những vật thể có khối lượng lớn như Trái Đất… khi ấy sẽ xuất hiện lực hấp dẫn như hiện tượng thủy triều lên xuống, mà lực này cũng tác động lên bản thân phi thuyền, thiếu tá, tôi lấy một ví dụ đơn giản…"
"Một cây thép dài mười mét thì có ở trong gió bão cấp 7, cấp 8 cũng khó mà ngã được, nhưng nếu là một cây làm bằng bột mì dài mười mét thì lập tức sẽ gãy ngay, đó là do độ cứng của chúng khác nhau, hay nói cách khác là thép cứng hơn bột mì…"
"Một chiếc phi thuyền có thể chứa được mười mấy vạn người, còn có đại lượng thức ăn và vật phẩm sinh hoạt, nước, không khí… Với công nghệ chế tạo kim loại của nhân loại chúng ta hiện giờ thì vật liệu tạo nên phi thuyền này so với những vật liệu trong vũ trụ thì chúng cũng không khác bột mì bao nhiêu đâu! Nếu không có hệ thống phản trọng lực triệt tiêu lực kéo từ bên ngoài thì e rằng… thậm chí thoát khỏi Trái Đất chúng ta cũng không làm được, phi thuyền Hi Vọng đã gãy thành hai khúc rồi!"
"Phi thuyền Hi Vọng sở dĩ có hình dạng dài và mảnh như chiếc đũa là vì chỉ có hình dạng đó thì trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại chúng ta mới có thể tính toán, bố trí vô số thiết bị phản trọng lực để triệt tiêu lực hút bên trong và lực kéo bên ngoài. Nếu chế tạo những thứ cao cấp hơn… như những chiến hạm vũ trụ có dạng hình chữ nhật trong phim khoa học viễn tưởng, hay có dạng hình cầu như phi thuyền của người ngoài hành tinh thì độ khó của việc tính toán sẽ tăng gấp bội, dù có dùng siêu máy tính hiện đại nhất để tính toán thì cũng bị cháy máy, hư hỏng thôi…"
"Cho nên, tùy vào trình độ khoa học kỹ thuật mạnh hay yếu, chiếu theo thứ tự từ thấp đến cao mà nói thì hình dạng dài và mảnh như chiếc đũa là loại đơn giản nhất, tiếp theo là hình dạng hơi dẹp một chút, như một chiếc bánh quy có hình tròn hoặc hình vuông, nhưng độ khó khi tính toán sẽ tăng gấp mười lần trở lên. Còn nếu muốn chế tạo phi thuyền có hình cầu thì độ khó sẽ tăng từ mười đến gấp trăm lần, dĩ nhiên, nếu trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta đạt đến mức như trình độ của người ngoài hành tinh đã chế tạo ra loại thực vật kia thì căn bản không cần để ý hình dạng làm gì. Thậm chí thiết kế hình người cũng được, nhưng điều đó chỉ tồn tại trong giấc mơ mà thôi…"
"Cho nên, thiếu tá, vì sao phải mất hơn hai mươi năm mới hoàn thành chiếc phi thuyền này, ngoại trừ do độ lớn của nó ra thì thời gian để tính toán, phân bố hợp lý từng thiết bị phản trọng lực sao cho lực hút bên trong và lực kéo bên ngoài hoàn toàn triệt tiêu cũng là một nguyên nhân chính!"
"Nhưng mà bây giờ, bên trong phi thuyền Hi Vọng lại xuất hiện khu vực không trọng lực, mặc dù hiện thời chưa có gì xảy ra nhưng một khi chúng ta tăng tốc đột ngột, ví dụ như quẹo cua, bẻ lái. Hoặc hạ xuống một hành tinh, tới gần một thiên thạch có mật độ vật chất cao, trọng lực lớn thì khu vực không trọng lực kia sẽ trở thành điểm yếu chí mạng...!"
"Rất có thể… nó sẽ làm cho phi thuyền Hi Vọng gãy lìa đấy!"