Nghị trưởng Marthe đang uống trà chiều, đối diện với ông là bốn nghị viên, họ đều là những người có quyền uy nhất trong Hạ Viện, cũng có thể nói là nhân vật đại diện cho “Phái đoạt quyền trong tương lai”.
Đúng vậy, trong nghị viện và phòng ban chính trị của tàu Hi Vọng, tổng cộng chia thành rất nhiều phe phái, nơi nào có quyền lực đương nhiên sẽ có tranh chấp, nơi nào có tranh chấp thì đương nhiên sẽ có phe phái, đây chính là bản tính tự nhiên của con người, chỉ cần không phải trong khoảnh khắc sinh tử thì bản tính này sẽ tồn tại, cho dù là ở trong hoàn cảnh di dân vũ trụ như tàu Hi Vọng hiện giờ thì cũng không ngoại lệ.
Trừ đi những phe phái nhỏ lẻ không có sức ảnh hưởng gì mấy, phe phái có quyền lực và sức ảnh hưởng thật sự có bốn nhóm. Một nhóm là phe trung lập, mục tiêu chính trị của họ là duy trì sự ổn định nội bộ của tàu Hi Vọng, tuyệt đối không cho phép bất kỳ điều gì làm tổn hại đến nội bộ tàu Hi Vọng, số người cũng không nhiều như tưởng tượng.
Hai là phe trung lập thân Diêu Nguyên. Tuy là thân thiết với Diêu Nguyên và thừa nhận Diêu Nguyên là lãnh tụ nắm quyền và lãnh đạo của loài người hiện giờ của tàu Hi Vọng, nhưng mà điều này không có nghĩa là phải tiến hành ca ngợi Diêu Nguyên, trong hoàn cảnh nắm chắc được giới hạn thì họ cũng dám bước ra chống lại Diêu Nguyên, thực lực và số người của phe phái này nhiều nhất, lãnh đạo của họ chính là Nghị trưởng Marthe.
Ba là phái quyền lực, mưu đồ trong thời gian ngắn nhất đoạt lấy quyền lực chính trị của tàu Hi Vọng, thậm chí không tiếc tay đưa ra các tin đồn để bôi nhọ hình ảnh của Diêu Nguyên, số người thuộc phe phái này không nhiều, hơn nữa các vị lãnh đạo của họ hành động thiếu thận trọng nên đã bị Diêu Nguyên đánh gần như tan tành.
Cuối cùng chính là phe đoạt quyền trong tương lai...
Đây là một phe phái do một số quan chức Âu Mỹ trên địa cầu mới lập nên, trước mắt đa số họ đều chiếm lấy các vị trí cao cấp và trung cấp trong chính quyền tàu Hi Vọng, đồng thời cũng có một tỷ lệ nghị viên khá lớn trong Nghị viện, có thể nói là một phe phái lớn chỉ đứng sau phái trung lập thân Diêu Nguyên.
Phương châm chính trị của họ rất đơn giản, trước mắt họ không thể nào chiến thắng Diêu Nguyên được, cho dù là danh tiếng hay năng lực và sự quả cảm của bản thân Diêu Nguyên thì trước mắt anh chính là sự lựa chọn tốt nhất của tàu Hi Vọng. Để có thể lãnh đạo loài người bước vào vũ trụ và sinh tồn phát triển ở đây thì tuyệt nhiên không thể thiếu Diêu Nguyên được, tuyệt đối không thể bôi nhọ và lật đổ Diêu Nguyên vào thời điểm này, đây là một cách làm ngốc nghếch và cảm tính, mục tiêu lớn nhất của loài người hiện giờ vẫn là tiếp tục sinh tồn trong vũ trụ.
Nhưng mà bây giờ không được, Hi Vọng tương lai có thể!
Dù sao thì cũng sẽ có một ngày Diêu Nguyên chết đi, cho dù là gặp phải tai nạn hay là già chết đi, chắc chắn anh ta cũng sẽ chết, và để tránh việc kẻ thừa kế anh nắm quyền tàu Hi Vọng sau khi anh chết đi rồi biến nền văn minh nhân loại này trở thành tập đoàn chuyên chế của hắn, như vậy sau khi Diêu Nguyên chết đi phải tiến hành một số phương án phòng ngừa và thay đổi.
Mục tiêu thành lập ban đầu của phe này khá là đơn thuần, bởi vì họ đều biết quyền lực tuyệt đối chính là sự thối nát tuyệt đối, cho dù cả đời Diêu Nguyên đều liêm minh thanh bạch như vậy, nhưng ai dám khẳng định kẻ thừa kế cũng sẽ như vậy chứ?
Và mục tiêu thành lập ban đầu của phe này chính là để giám sát và dự phòng, chính vì như vậy, nghị trưởng Marthe đã tán thành sự ra đời của phe phái này, đồng thời để mặc cho nó phát triển lớn mạnh nhưng mà không bao lâu sau, phe phái này rõ ràng đã không còn nằm trong vòng kiểm soát, hay là nói, phe phái này bắt đầu bị quyền lực làm cho thối nát.
Mục tiêu chính trị của họ từ việc giám sát và dự phòng ban đầu đã dần dần thay đổi, bọn họ dự định sau thời đại của Diêu Nguyên sẽ nắm lấy toàn bộ quyền lực của tàu Hi Vọng, tuyệt đối không thể nào để cho Vương Quang Chính tiếp quản vai trò lãnh đạo. Có một bộ phận lớn trong họ cho rằng, người da vàng trời sinh là ích kỷ tư lợi, đạo đức không tốt, có khuynh hướng độc tài, hơn nữa với niềm kiêu hãnh là người da trắng, họ không thể nào chấp nhận được việc để cho người da vàng thứ hai tiếp tục thống trị họ.
Cho nên không biết vô tình hay cố ý bọn họ bắt đầu tuyên truyền, trước mắt chính trị tàu Hi Vọng liêm minh thanh bạch như vậy chính là do nhiều chức vụ cấp cao và cấp trung của tàu Hi Vọng đều là do người da trắng đảm nhiệm, một luận điệu hàm hồ như vậy...
Marthe là một chính khách lão luyện. Trong lúc ông đang chơi chính trị, rất có thể đám nghị viên đó vẫn còn đang bú sữa, cho nên làm sao ông không thấy được dã tâm của phe phái này? Chỉ là ông không có hành động gì, tuy là ông ta không biết câu nói đó của Lão Tử nhưng ông cũng hiểu được một đạo lý, muốn có được cái gì thì bắt buộc phải bỏ ra điều gì đó. Phe phái này đã bắt đầu biến chất, nó đã trở thành một mối nguy tiềm tàng của tàu Hi Vọng, như vậy muốn cắt bỏ nó hay là trực tiếp hủy diệt nó thì tuyệt đối không thể bứt dây động rừng, hơn nữa, ông cũng cho rằng Diêu Nguyên đã nhận ra điều này.
Dù sao thì đám người đó đã chạm vào giới hạn của Diêu Nguyên. Với tư cách là người kế nhiệm chính trị chỉ định của Diêu Nguyên, Vương Quang Chính tuyệt đối không thể bị bôi nhọ được, điều này so với việc bôi nhọ bản thân Diêu Nguyên càng nguy hiểm hơn nữa.
- Tôi không giúp các anh được.
Marthe cởi mắt kính ra, lau mắt kính bằng vải rồi nói với những người đang ngồi đối diện ông.
Những người này mồ hôi đầm đìa, trong đó có một người trung niên nói bằng một giọng nài nỉ van xin:
- Thưa ngài Nghị trưởng, tuy là trong nội bộ chúng tôi thật sự có một số sâu nhọ, nhưng mà đại đa số vẫn còn tốt, tuyệt nhiên không thể vì có mối quan hệ với bọn sâu nhọ đó, ăn cơm với họ vài lần, thì phải chết chung cả lũ đúng không? Hơn nữa hành động này thật sự quá nguy hiểm, ai biết được đây có phải là sự bắt đầu của chế độ độc tài không...
Marthe liếc ông ta một cái:
- Hàm hồ! Chế độ độc tài của ai? Nếu thật sự muốn độc tài, vậy thì lúc ban đầu tuyệt nhiên không thể có Hạ Viện xuất hiện được, cũng không có cơ hội cho các anh tham ô! Bây giờ mới bắt đầu làm như vậy, nếu như là anh, anh có ngu ngốc như vậy không? Đừng nói những câu như là vì để lấy được lòng người, để tôi nói rõ ràng một chút, trong một ưu thế to lớn như vậy, chiếm hết toàn bộ quân đội thì lòng người là thứ gì chứ?
Đột nhiên Marthe hít một hơi rồi nói:
- Thật ra các anh biết không? Từ trước đến nay ta luôn có mối lo lớn, không phải lo lắng sự độc tài của Diêu Nguyên, bởi vì con người anh ta từ sâu thẳm bên trong là một người tốt, anh ta khác với chúng ta, anh ta không phải là loại người chơi chính trị, đương nhiên, điều này không có nghĩa là anh ta chơi chính trị không nổi, chỉ là anh ta không thèm chơi chính trị thôi, và đây chính là lý do mà nhiều người các anh xem thường anh ta nhưng cuối cùng lại bị anh ta đánh bại hoàn toàn.
- Biết ta đang lo lắng điều gì không? Ta đang lo là quyền lực của người da trắng chúng ta quá lớn.
Khi Marthe nói đến đây, ông bỏ mặc nét mặt hoài nghi trên mặt bọn họ và tiếp tục nói:
- Chính trị là gì vậy? Chính trị là cân bằng! Khi nào một bên chiếm ưu thế tuyệt đối, thì đó không gọi là chính trị, và điều này luôn có nghĩa là sẽ xảy ra sự thay đổi to lớn. Trước mắt tàu Hi Vọng tuyệt nhiên không thể nào trải qua sự thay đổi lớn như vậy, các anh đã tính toán qua đúng không? Cho đến hiện nay, khoảng 80% nghị viên là người da trắng hay là những người có mối liên hệ mật thiết với người da trắng, lãnh đạo cao cấp trung cấp chính phủ, đặc biệt là lãnh đạo cao cấp toàn bộ đều là người da trắng, và điều này cũng là nguyên nhân mà phe của các anh bắt đầu phát triển và biến chất.
- Cái này đã không còn là sự cân bằng gì nữa rồi, cứ tiếp tục như vậy, ta lo sợ nhất sẽ có một ngày chiến sĩ liên sao sẽ xông thẳng vào nhà của chúng ta, phanh thây chúng ta, đừng tưởng là ta đang nói đùa, ít ra theo tình hình mà ta biết được, có một số người trong các anh đã bắt đầu giương tay tới quân lính phòng vệ rồi đúng không? Đừng có chối, ngay cả ta còn biết điều này, chằng lẽ các anh nghĩ rằng Diêu Nguyên không biết sao?
Khi những lời này được nói ra, những người có mặt ở đó đều toát mồ hôi hột, giống như đang ngồi giữa trời nắng gay gắt vậy.
- Cho nên, lần này ta không giúp các anh được, ta giúp các anh chính là hại các anh, cứ như vậy đi, kết thúc con đường chính trị bằng sai lầm bé nhỏ này đi, yên phận làm một công nhân, giáo viên, hay là sau khi hưởng lương hưu ở nhà nghĩ dưỡng đi, dù sao thì cũng tốt hơn việc sau này kéo theo cả đám người xuống địa ngục cùng với mình, thậm chí còn có thể khiến cho toàn bộ loài người xuống mồ cùng nhau, các anh đã hiểu ý chưa?
Marthe nâng ly lên hớp một ngụm, mắt ông nhấp nháy các tia sáng trí tuệ và nói:
- Tôi rất hài lòng với tình hình hiện giờ, bắt đầu từ bây giờ, một số lượng lớn người da vàng sẽ bước vào các chức vụ bậc cao và vào trong nghị viện, đây mới là sự cân bằng thật sự, trong tương lai chắc chắn sẽ có mâu thuẫn nhỏ, nhưng chỉ cần Diêu Nguyên không gặp phải tai nạn gì thì chắc chắn sẽ không có mẫu thuẫn lớn, điều này vô cùng tốt, hơn nữa đây cũng là một cơ hội tốt, xóa bỏ đi những tư tưởng cũ từ trên địa cầu, để chúng ta có thể bước vào thế kỷ vũ trụ một cách tốt đẹp hơn, cho nên, ta tuyệt đối không ra tay can thiệp vào chuyện gì, các anh hãy trở về đi, cũng là câu nói đó, phải tự chịu trách nhiệm với những gì bản thân làm, nhưng mà theo như tôi nghĩ thì chẳng qua thuyền trưởng chỉ là muốn cảnh các các anh chứ sẽ không đuổi cùng giết tận đâu.
Đúng như những gì Marthe nghĩ vậy, Diêu Nguyên thật sự không hề đại khai sát giới, sau khi bắt giữ nhiều nghị viên và quan chức, một trận phong ba liêm chính quy mô lớn bắt đầu nổi lên, nhiều chứng cứ được trình ra, những tên tham ô trục lợi riêng đều bị chỉ mặt điểm tên, ví dụ như chiếm dụng thiết bị công cộng, chiếm cứ nhà cửa diện tích lớn không phù hợp với điều kiện gia đình, sử dụng trái phép hàng xa xỉ và hàng dân dụng, sắp xếp người nhà vào làm trong các cơ quan chính phủ, tất cả những việc này đều bị phanh phui, sau đó tiến hành thẩm tra xét xử bọn họ, nhưng đa số đều là nộp phạt chứ không chịu tội tử hình.
Trong số những quan chức bị xét xử này, có đến 70, 80% đều là người da trắng. Theo như những gì báo chí và truyền thông đưa tin, những tin đồn về ưu điểm của chính quyền người da trắng trước kia đã chịu sự phản bác dữ dội, không chỉ người da vàng đột nhiên hiểu rõ mà ngay cả những người dân thường da trắng cũng bắt đầu có suy nghĩ rõ ràng hơn về điều này.
Cùng lúc đó, nhiều nhân viên tiến bộ và liêm chính cũng được nêu danh, trong đó có 50, 60% đều là người da vàng ở cấp bậc thấp, cứ như vậy, trong lặng lẽ, cho dù là trong Nghị viện hay trong chính phủ, đã không còn là người da trắng chiếm quyền lực tuyệt đối...
Chờ đến khi mọi việc đã ổn định trở lại thì thời gian đã trôi qua hơn năm tháng. Trong thời gian này, ba trường đại học cơ bản đã chiêu sinh được mười bốn ngàn sinh viên, cùng lúc đó, kế hoạch phá giải khoa học vẫn đang được tiến hành, còn kế hoạch cải tạo tàu Hi Vọng lần thứ tư cũng không hề ngừng lại. Cả tàu Hi Vọng đều vô cùng bận rộn. Ngoại trừ những đứa trẻ trên dưới mười tuổi, bao gồm những trẻ vị thành niên 15, 16 tuổi ra thì toàn bộ loài người đểu vô cùng bận rộn, cho dù là học tập, nghiên cứu, làm việc, về cơ bản là không còn chút không gian nghỉ ngơi nào nữa.
Chính trong lúc này, dường như Ba Lệ còn chê tàu Hi Vọng chưa đủ bận bịu vậy. Trong thời điểm cuối tháng thứ năm tàu Hi Vọng dừng lại ở cõi hư không này, cô đã nộp lên cho Diêu Nguyên xem một bản vẽ thiết kế hoàn toàn mới, đây chính là một sản phẩm mới kết hợp giữa trình độ khoa học công nghệ của thời kỳ giữa và thời kỳ đỉnh cao của cách mạng công nghiệp lần thứ tư.