3 giờ chiều theo giờ Địa Cầu, phi thuyền Hi Vọng phát hiện một loại thực vật trên hành tinh Sa Mạc( tên gọi tạm thời của tinh cầu này), đó là một loại thực vật giống như rong rêu có màu xanh lục, khắp người nó có rất nhiều xúc tu, những xúc tu này có khả năng hấp thu năng lượng, hơn nữa còn có thể ăn mòn kim loại theo cách thức nào đó mà nhân loại chưa biết, điều kiện để quá trình ăn mòn xảy ra là sau khi toàn bộ năng lượng bị hút sạch.
Cùng lúc đó, buổi chiều 3 giờ 5 phút theo giờ Địa Cầu, tại doanh trại của đội khảo sát địa chất, đám rêu xanh đó cũng xuất hiện và bắt đầu hút năng lượng của mũi khoan thăm dò, sau khi hút cạn năng lượng nó đã ăn mòn toàn bộ mũi khoan, chỉ để lại một đống tạp chất dưới dạng cát.
3 giờ 8 phút theo giờ Địa Cầu, doanh trại của đội khảo sát địa chất bị quái vật ngoài hành tinh tấn công, trong đợt tấn công thứ nhất xuất hiện các sinh vật có hình dẹp và 1 số sinh vật có hình dạng như nhím biển, số nhân viên tử vong là 73 người, những nhân viên còn sống sót đã trốn vào trong doanh trại. Cùng lúc đó, toàn bộ 2400 người của đội khảo sát cũng nhận được mệnh lệnh lập tức rút lui trở về phi thuyền Hi Vọng, nhưng trong quá trình di chuyển rất nhiều nhân viên đã nhận thấy dấu vết của sinh vật ngoài hành tinh ở xung quanh, chẳng qua là không biết khi nào bọn chúng lại tấn công lần nữa...
Khi Diêu Nguyên mang theo tiểu đội cứu viện trở lại phi thuyền Hi Vọng thì tình hình đã nghiêm trọng như vậy rồi, lúc này đã là 3 giờ 11 phút theo giờ Địa Cầu, số nhân viên thương vong của đội khảo sát đã lên đến 107 người, trong khi bọn họ đang báo cáo tình hình thì bốn phía doanh địa đã bị sinh vật ngoài hành tinh bao vây, thậm chí bọn chúng còn tự tàn sát lẫn nhau, vì thế bọn họ không dám khinh suất đổ nước ra ngoài. Sự thật thì sau đợt tấn công thứ nhất làm 73 người tử vong, khi tất cả mọi người đã lui vào trong doanh trại, những quái vật kia liền bu lại cứ như đám ruồi nhặng ngửi thấy mùi thức ăn.
Cho đến khi có một đội binh sĩ được lệnh đem nước uống đổ ra ngoài, lũ quái vật đã thể hiện sự điên cuồng khó mà tưởng tượng nổi, bọn chúng chẳng những nuốt sạch phần cát bị thấm nước mà ngay cả người đổ nước cũng bị xé tan thành từng mảnh nhỏ. Bởi vậy có thể kết luận một điều, lũ quái vật ngoài hành tinh này không chỉ có khả năng phát hiện nhân loại nhờ vào phân tử nước mà bọn chúng chắc chắn còn có năng lực định vị khác nữa, chẳng qua lúc bình thường không có phân tử nước tồn tại trong không khí thì chúng không hung tàn và điên cuồng như bây giờ mà thôi.
Hơn nữa từ tin tức mà đội khảo sát gửi về, đội ngũ hơn 2400 người của họ đang di chuyển về phi thuyền Hi Vọng, lũ quái vật ngoài hành tinh theo sau bọn họ cũng càng ngày càng nhiều hơn. Mặc dù họ vẫn đội nón bảo hộ trên đầu và cũng không hề để lộ chút hơi nước nào nhưng lũ quái vật kia vẫn bám theo hơn nữa càng lúc càng manh động, lúc nào cũng có thể tấn công. Bởi vậy có thể thấy, lũ quái vật này ngoài bản năng khát “nước” điên cuồng ra cũng đã có năng lực học hỏi nhất định, bọn chúng đã nhận ra những sinh mệnh ở bên trong bộ đồ du hành vũ trụ, trong cơ thể của họ có rất nhiều“nước”...
Hiện giờ Diêu Nguyên đang ở trong cục diện bế tắc như thế, cần phải lập tức gửi cứu viện cho đội khảo sát nếu không họ sẽ không thể trở về phi thuyền Hi Vọng được nữa, trong khi năng lượng của phi thuyền đang không ngừng thất thoát.Theo kết quả kiểm tra thì số lượng thực vật màu xanh xuất hiện bên dưới phi thuyền càng ngày càng nhiều, vì vậy số năng lượng bị hút đi cũng càng lúc càng nhanh, nếu theo tốc độ thất thoát như thế này thì dù trên phi thuyền có ba lò phản ứng hạt nhân cũng chỉ chịu được tối đa sáu giờ đồng hồ nữa. Sau đó, khi toàn bộ năng lượng đã bị hút sạch thì phi thuyền Hi Vọng sẽ trở thành một cỗ quan tài... một cỗ quan tài bằng kim loại khổng lồ trong vũ trụ!
Thời gian còn lại của Diêu Nguyên còn rất ít...
"Ta hiểu rồi, chỉ còn sáu tiếng sao?"
Diêu Nguyên nghe xong toàn bộ báo cáo, hắn lập tức triệu tập các nhà sinh vật học và các nhà khoa học liên quan, đồng thời giao thi thể của quái vật ngoài hành tinh cho họ.
"Đây là thi thể nguyên vẹn duy nhất của quái vật ngoài hành tinh mà chúng ta lấy được, ta hy vọng mọi người lập tức giải phẫu nó... đúng rồi, có lấy được mẫu vật nào của đám thực vật đang hút năng lượng của phi thuyền hay không?"
Diêu Nguyên hỏi các nhà khoa học có liên quan, bao gồm các nhà sinh vật học, hóa học, các nhà khoa học nghiên cứu về gen... gần trăm người đang tụ họp tại phòng hội nghị, trên mặt họ đều hiện vẻ lo lắng, đó cũng là điều hiển nhiên vì họ là những người hiểu rõ nhất hoàn cảnh hiện giờ của phi thuyền.
Trong đó có một nhà khoa học lên tiếng trả lời:
"Đúng vậy, chúng tôi đã thử thu thập một ít mẫu vật của đám thực vật kia, nhưng thứ gì chúng cũng có thể thôn phệ, sau khi hấp thu thì toàn bộ tạp chất bị phân giải thành hạt cát.Từ kim loại, nhựa plastic, thủy tinh cho tới đồ sứ... không có thứ gì chứa được nó cả. Khi còn năng lượng thì không sao nhưng một khi năng lượng bị hút hết là nó bắt đầu ăn mòn mọi thứ, hơn nữa năng lượng còn làm cho đám thực vật này sinh sôi nẩy nở, càng hấp thu nhiều năng lượng thì tốc độ phân giải vật chất của nó càng nhanh hơn."
"Axit!"
Diêu Nguyên bỗng nhiên nói:
"Hãy sử dụng axit cực mạnh, loại nào cũng được, chỉ có axit mới có thể kiềm chế khả năng sinh trưởng và phân giải của loại thực vật này."
"Axit ư?"
Rất nhiều khoa học gia cảm thấy khó hiểu, bọn họ nghĩ không ra loại thực vật kia thì có liên quan gì đến axit, nhưng Diêu Nguyên đã cung cấp một hướng đi mới, lập tức có nhà khoa học chạy khỏi phòng hội nghị bắt đầu thí nghiệm phương pháp này. Đa số các nhà khoa học còn lại sau khi nhận thi thể quái vật ngoài hành tinh cũng lục tục rời khỏi, chỉ có một vài nhà sinh vật học bị Diêu Nguyên giữ lại.
"Các vị, ta giữ các vị lại là muốn hỏi ý kiến về... Các vị có nghĩ là loại thực vật này có ý thức không?"
Diêu Nguyên suy nghĩ một chút rồi mới hỏi những nhà sinh vật học còn lưu lại.
Những nhà sinh vật học này đều ở độ tuổi năm mươi trở lên, là những chuyên gia nổi tiếng trên thế giới, những chuyên gia trong nước hoàn toàn không thể so sánh với họ, rất nhanh đã có một ông lão lên tiếng trả lời:
"Thiếu tá, chúng tôi có thể khẳng định với ngài, loại thực vật này có ý thức đấy, đó là kết luận sau khi trải qua rất nhiều thí nghiệm, ví dụ như: chúng có thể căn cứ theo nhiệt độ của ngọn lửa để phân bố dịch thể trong người đồng thời chúng cũng có thể căn cứ vào thành phần của loại thuốc tiêm vào mà sản sinh ra kháng thể chống lại, chúng có thể liên kết với nhau như là nhiều cây mọc từ cùng một bộ rễ vậy..."
Diêu Nguyên lập tức ngắt lời nhà khoa học này, hắn hỏi tiếp:
"Ý của ta là, bọn chúng có thể có ý thức như nhân loại chúng ta không? Ví dụ như... bố trí cạm bẫy để dụ con mồi vào rồi mới ăn, thực vật có thể có ý thức như vậy không?"
Mấy nhà khoa học kia nhìn nhau khó hiểu, bọn họ không biết Diêu Nguyên có ý gì, trong đó có một nhà khoa học nói:
"Chỉ sợ là không thể, mặc dù trên Trái Đất có một số loài thực vật, ví dụ như cây nắp ấm(*) có thể đặt bẫy để bắt côn trùng, nhưng chẳng qua đó chỉ là phản xạ của nó mà thôi, khi côn trùng đậu trên bề mặt lá đã làm cho dịch thể trong nó chuyển động khiến cho phần lá phía trên đóng lại, nguyên lí của nó cũng giống như loài cây mắc cỡ vậy... không hề có khái niệm 'Ta', 'Đồ ăn', 'Ăn hết', thực vật không thể có dây thần kinh như động vật được, cũng không có hệ thần kinh, bộ não... không thể nào có ý thức như ngài nói được..."
(*):Cây nắp ấm thường được mệnh danh là những sát thủ kiều diễm trong tự nhiên bởi có lá hình chén đầy màu sắc sặc sỡ với mật ngọt như mồi nhử để thu hút côn trùng và các loài thú nhỏ. Đây là cách thức săn mồi độc đáo giúp chúng tồn tại trên những vùng đất khô cằn hay đầm lầy không đủ chất dinh dưỡng.Loài cây này sinh ra hai loại lá: một loại có chức năng bắt côn trùng, một loại không có chức năng này. Loại có chức năng bắt côn trùng nhìn bề ngoài giống như một chiếc giày moccasin nhỏ màu xanh lục.
Diêu Nguyên nghe xong, sắp xếp lại từ ngữ trong đầu hơn nửa ngày sau mới nói:
"Các vị, ý ta chỉ là ví dụ thôi, các vị thử nghĩ xem, có trường hợp nào thực vật trong quá trình tiến hóa bỗng sản sinh ý thức tập thể như loài kiến và loài ong hay không? Một cây, vài cây thì không nói, nhưng nếu tập trung một chỗ với số lượng lớn... mỗi cây tựa như một tế bào não, tập hợp lại sẽ thành một ý thức hoàn chỉnh."
"Ta không biết phải diễn tả như thế nào nhưng... các vị, hãy suy nghĩ kĩ lại xem, nơi này là ngoài vũ trụ chứ không còn trên Trái Đất nữa, chúng ta không chỉ gặp quái vật ngoài hành tinh, hơn nữa còn phát hiện thực vật ngoài hành tinh có thể hấp thu kim loại... đừng bị những thường thức trên Địa Cầu trói buộc nữa, xin hãy suy nghĩ kĩ, thực vật có khả năng tiến hóa đến trình độ như ta nói không? Một ý thức tập thể khổng lồ, hơn nữa ý thức tập thể này có trí tuệ không đơn giản, bọn chúng không những thèm khát năng lượng, thèm khát kim loại... mà còn có thể thao túng tất cả sinh vật ở đây. Bọn chúng đã phân giải sạch sẽ Tinh Cầu này tạo thành hoàn cảnh sa mạc hóa nghiêm trọng như chúng ta đã thấy. Không chỉ thế, bởi vì có số lượng khổng lồ nên ý thức này rất đáng sợ, một khi trong Vũ Trụ có sinh mạng thể điều khiển phi thuyền vũ trụ tới gần, nó có thể cảm nhận sự tồn tại của năng lượng và kim loại.Từ đó tạo ra lực hấp dẫn như hương thơm từ cây nắp ấm để những sinh mạng thể này tới gần... tất cả điều này có khả năng xảy ra không?"
Mấy nhà khoa học kia ngạc nhiên nhìn nhau, không biết phải trả lời như thế nào, toàn bộ tri thức của bọn họ hoàn toàn mâu thuẫn với những gì mà Diêu Nguyên vừa nói, không biết bao lâu sau mới có một người lên tiếng:
"Được rồi, thiếu tá, chúng ta sẽ bỏ đi những thường thức trên Địa Cầu mà suy nghĩ theo một cách điên cuồng nhé, ý của ngài là: có một loại thực vật nào đó bỗng nhiên đột biến, "nó" hoặc là bọn chúng sinh ra ý thức tập thể... Nhưng mà có điểm vô lý là nếu như chúng có ý thức thì rất có khả năng bọn chúng sẽ dần dần phát triển thành một nền văn minh mới, mặc dù hơi khó tin nhưng một nền văn minh do thực vật tạo ra cũng có thể tưởng tượng được, như vậy tại sao bọn chúng lại muốn hủy diệt hành tinh của mình? Tại sao lại biến hành tinh này thành sa mạc chứ?"
Diêu Nguyên không biết diễn đạt ra sao, hắn cố gắng nói:
"Không, hình như các vị đã hiểu nhầm rồi, ý của ta là loại thực vật này sản sinh ý thức tập thể nhưng mà này ý thức phi thường... Ách... hơi ngây thơ, cứ như ý thức của loài kiến hoặc là ong vậy, chỉ biết đi tìm thức ăn, sinh sản, tránh né kẻ thù vân vân... không có những khái niệm như: 'Ta', 'Ngươi', ‘Hắn’... tình huống như vậy có khả năng xảy ra không?"
Mấy nhà khoa học bên dưới vẫn mang vẻ mặt khó hiểu nhìn nhau, nhưng không ngờ đúng vào lúc này bỗng nhiên có mấy nhà khoa học khác từ ngoài cửa trực tiếp chạy vào, bọn họ hưng phấn hô to:
"Thiếu tá, việc giải phẫu thi thể của quái vật ngoài hành tinh đã bắt đầu rồi, chúng tôi phát hiện trong cơ thể nó có rất nhiều thực vật màu xanh kia, không, hẳn là ấu thể của loại thực vật đó.Chỉ cần cho một ít nước vào là chúng sẽ trưởng thành, đúng rồi... chúng tôi đã ngâm chúng trong axit mạnh, quả nhiên sức hoạt động của chúng đã bị khắc chế, không thể hút năng lượng và phân giải kim loại được nữa, nhưng mà chúng vẫn sống, sức sống của loại thực vật này quá kinh khủng!"
"Chúng ta đã có thể xác nhận, loại thực vật này chính là thứ đã thao túng những sinh vật trên Tinh Cầu sa mạc!"