Cả tàu Hi Vọng đều là loài người, điểm này thì không có gì cần phải bàn cãi, hoàn toàn khác với nền văn minh thương nhân vũ trụ là do nhiều chủng tộc khác nhau hợp thành, loài người với tư cách là sinh vật sống thông minh độc nhất vô nhị đến từ địa cầu cũng tự mình sở hữu một tàu mẹ riêng biệt như tàu Hi Vọng.
Nhưng mà trong lòng của số ít người mới thật sự biết được hóa ra tàu Hi Vọng không hoàn toàn thuộc sở hữu của loài người, trên thực tế, trên tàu Hi Vọng vẫn còn một mối hiểm nguy tiềm tàng cực lớn, nếu như không phải loài người không cách nào đối phó với mối nguy này thì Diêu Nguyên đã hạ lệnh tiêu diệt nó từ lâu. Mối nguy này chính là sự phụ thuộc và hung thủ lớn nhất khi con người rời khỏi hệ mặt trời, nguồn gốc của tất cả các siêu công nghệ tương lai, phi thuyền vũ trụ ngoài hành tinh... nếu một vật bé nhỏ như vậy cũng gọi là phi thuyền.
Những người biết được sự tồn tại của ZERO trên tàu Hi Vọng số lượng không quá mười người và tất cả những người này đều biết ZERO chính là mối nguy lớn nhất trên tàu Hi Vọng, đương nhiên, cũng có thể là cơ duyên, nhưng cũng là một cơ duyên nguy hiểm, bởi vì ZERO chính là bộ não hay là trí tuệ nhân tạo của phi thuyền vũ trụ này.
Ở trong gác lửng ngay bên dưới phòng máy tính trung ương của tàu Hi Vọng, ở đó có một chiếc phi thuyền vũ trụ tương đối nhỏ, công nghệ của nó... Không, không thể dùng công nghệ để hình dung nữa rồi, chỉ riêng nguyên liệu của nó đã là một loại vật liệu mà hiện giờ con người không thể nào lý giải được, trình độ văn minh của nó đã vượt xa con người quá nhiều rồi, thậm chí ngay cả hệ thống cú nhảy không gian và phản trọng lực bên trong nó cũng không được đề cập đến trong các tài liệu của thương nhân ngoài hành tinh, thậm chí các thông tin liên quan đến nền văn minh vũ trụ cấp bốn và cấp năm cũng không có, nói cách khác, chỉ riêng cú nhảy không gian và hệ thống phản trọng lực thì ít nhất đây cũng là thời kỳ đỉnh cao của nền văn minh vũ trụ bậc trung cấp sáu, thậm chí là nền văn minh vũ trụ cấp bảy, tám, chín mới sở hữu được, đây là một tầm cao văn minh mà loài người không thể nào tưởng tượng được.
Phi thuyền vũ trụ này chính là một sản phẩm của nền văn minh vũ trụ cao cấp, trí tuệ nhân tạo bên trong nó chính là ZERO, ít nhiều gì cũng là trí tuệ nhân tạo trung cấp, thậm chí cũng có thể là trí tuệ nhân tạo cao cấp, nói một câu khó nghe, trình độ khoa học kỹ thuật của hai bên chênh lệch nhau quá lớn, có thể chỉ cần nó suy nghĩ một chút thì cả tàu Hi Vọng đã nằm trong sự kiểm soát của nó, đây chính là mối nguy lớn nhất.
-... Chính là như vậy, phần mềm logic dạng lượng tử đã được phá giải thành công, là do một chuyên gia phần mềm lượng tử tên là Vương Đại Bính phá giải, bước đầu tiên của trí tuệ nhân tạo đã thành công, bây giờ đã là thời khắc quyết định có nên chế tạo trí tuệ nhân tạo hay không.
Trong phòng thuyền trưởng, Diêu Nguyên nhìn Thích Hiểu Điểu đang ngồi đối diện mình, hôm nay là ngày thứ hai kể từ ngày nhận được báo cáo của Vương Đại Bính, anh vội vàng kêu Thích Hiểu Điểu tới, đầu tiên là nói rõ nguyên nhân, sau đó lại không nói gì nữa, anh cứ nhìn chằm chằm Thích Hiểu Điểu như vậy.
Thích Hiểu Điểu cũng hiểu ý của Diêu Nguyên, đó chính là anh ta muốn anh dẫn đi gặp ZERO, cả tàu Hi Vọng cũng chỉ có mình anh là có chút quan hệ với ZERO, những người khác mặc dù đến chỗ phi thuyền vũ trụ cũng không thể tìm thấy bóng dáng nào của ZERO, nhưng mà...
Thích Hiểu Điểu cười đau khổ và nói:
- Không phải tôi không muốn dẫn anh đi, nhưng thật sự xin lỗi, chuyện này chắc phải tạm gác lại vài ngày.
- Sao vậy?
Diêu Nguyên sững sờ, vội vàng hỏi:
- Tôi nhớ anh đã từng nói, trung bình ba bốn ngày anh sẽ liên lạc với ZERO một lần, quan hệ của hai người chắc là cũng không tệ đúng không?
Thích Hiểu Điểu hơi đỏ mặt, anh nói:
- Quan hệ khá tốt là đúng, ba bốn ngày gặp nhau một lần cũng đúng luôn... Nguyên nhân mấu chốt chính là, cứ ba bốn ngày thì cô ấy sẽ kiếm tôi để chơi một màn game, tranh bá liên sao, tranh bá quái thú, hay là lôi kéo văn minh, và các trò chơi khác nữa, nhưng mà trí tuệ của cô ấy quá thấp, cho nên lần nào cũng thua tôi, nhưng mà da mặt cô ấy lại quá mỏng, cho nên mỗi lần thua rồi đều không chịu nhận thua, phải mất ba bốn ngày sau mới có lại sự tự tin, cái này còn đỡ, đôi lúc tôi châm chọc cô ta quá mức, cho nên phải mất một tuần, thậm chí là một tháng sau mới tới tìm tôi chơi game, cho nên....
- Cho nên, không lẽ là hôm qua anh mới chơi thắng cô ta sao?
Đột nhiên Diêu Nguyên cảm thấy đầu óc tối sầm, anh vội vàng hỏi.
Nét mặt của Thích Hiểu Điểu càng thêm e ngại, anh lắc đầu nói:
- Không, không phải hôm qua mới chơi thắng cô ấy, là hôm nay khi vừa mới ngủ dậy, tôi đã cùng cô ấy chơi game warhammer 40k, cô ấy thua thảm hại, tôi còn nói trí tuệ cô ta không đủ, vẫn không có tiến bộ gì, lần này mắng cô ấy hơi nặng, có thể cô ta phải mất mười ngày hay nửa tháng mới có thể phục hồi được.
Hai người cứ ngồi đối diện như vậy, một người im lặng, còn người kia thấy xấu hổ, sau một hồi lâu, Diêu Nguyên mới nói:
- Vậy thì anh hãy đi canh chừng máy tính đi, đợi đến khi nào cô ấy online thì hỏi thăm cô ấy một số chuyện, tôi muốn đích thân nói chuyện với cô ấy, sau đó... Uhm, anh cứ nói với cô ấy như vậy.
Thích Hiểu Điểu gật đầu, trong lúc anh ta chuẩn bị rời khỏi, dường như là nhớ ra chuyện gì đó, nhìn thẳng Diêu Nguyên và nói:
- Đúng rồi, anh cho tôi một bản tài liệu về phần mềm trí tuệ nhân tạo đi, và một bản tài liệu về phần mềm logic dạng điện tử mà Vương Đại Bính phá giải được, lỡ như cô ấy từ chối gặp anh thì tôi cũng có thể hỏi thăm cô ấy một số chuyện.
Diêu Nguyên cũng không chậm trễ, nói thẳng cho Thích Hiểu Điểu nghe mật mã của hai tài liệu này trên mạng trung ương, dù sao thì thông tin tài liệu quá nhiều, không thể nào in ra lãng phí như vậy, tất cả các thông tin quan trọng đều được lưu trữ trong máy tính trung ương, đăng nhập vào bằng mạng internet, đương nhiên, các vùng miền website cao cấp cần phải đăng nhập bằng mật mã tương ứng, và bây giờ mật mã do Diêu Nguyên cung cấp chính là mật mã đăng nhập vào vùng miền tài liệu cao cấp.
Sau khi Thích Hiểu Điểu có được mật mã, mấy ngày sau đó anh đều tập trung xem các tài liệu liên quan đến trí tuệ nhân tạo bằng máy tính trong phòng ký túc xá của mình, càng xem thì anh càng cảm thấy kinh ngạc, trí tuệ nhân tạo thật sự là một con dao hai lưỡi, chỉ cần một chút bất cẩn thì có thể gây ra hiểm họa lớn, cả vũ trụ này không biết đã có bao nhiêu nền văn minh đã bị hủy diệt trong tay chúng.
Từ những tài liệu của thương nhân ngoài hành tinh có thể thấy được, trong vũ trụ không biết có bao nhiêu hạm đội trí tuệ nhân tạo lang thang khắp nơi. Đám trí tuệ nhân tạo này sở hữu sự bành trướng và số lượng không thua kém gì tộc sâu dị hình. Theo như sự khác biệt của trí tuệ nhân tạo bậc thấp, trí tuệ nhân tạo bậc trung và trí tuệ nhân tạo bậc cao sẽ dẫn đến sự ra đời các cấp bậc văn minh vũ trụ thuộc các giai đoạn khác nhau, nhưng mà cho dù là trí tuệ nhân tạo bậc thấp, chỉ cần rời khỏi hành tinh mẹ lưu lạc trong vũ trụ, cơ bản một hạm đội sẽ có hàng chục ngàn đến hàng trăm ngàn chiến thuyền.
Bởi vì trí tuệ nhân tạo được sản xuất hàng loạt, chứ không phải từng cá thể được mang thai rồi ra đời như các sinh vật sống bình thường khác, chỉ cần có đầy đủ nguồn năng lượng và sản vật, trong thời gian cực ngắn có thể dẫn đến sự gia tăng số lượng theo cấp số nhân là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, hơn nữa phần mềm logic của bản thân trí tuệ nhân tạo có tính quy luật hết sức nghiêm ngặt, bản thân bên trong nó thì không hề có sự tiêu hao gì cả, một chiến đội trí tuệ nhân tạo, chỉ cần không gặp phải thiên tai nhân họa chiến tranh thì hoàn toàn có thể phiêu du trong vũ trụ trong suốt hàng tỷ vạn năm, khi gặp được một hành tinh như địa cầu, hoàn toàn không cần suy nghĩ xem hành tinh đó có thể sống được hay không, khai quật, tinh luyện, bành trướng, cứ như vậy ném các quả cầu tuyết xuống dưới, quy mô của một chiến đội trí tuệ nhân tạo to lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Và trí tuệ nhân tạo, chính là chủng tộc tham lam thứ ba của vũ trụ, chỉ đứng sau tộc sâu dị hình.
Đương nhiên, các tài liệu này cũng đã cho thấy, trí tuệ nhân tạo và sinh vật sống có nguồn gốc silicon trong các bộ phim khoa học viễn tưởng của loài người là hai thứ hoàn toàn khác nhau, sinh vật sống có nguồn gốc silicon vẫn là lấy silicon làm nền tảng, sự sinh sản của sinh vật sống thật sự cũng tuân thủ theo các đặc trưng của sinh vật sống, đồng thời cuộc đời của chúng cũng tuân thủ định luật cân bằng sự sống, hoàn toàn khác với trí tuệ nhân tạo, trí tuệ nhân tạo không thể nào được gọi là sinh vật sống.
-... Hóa ra cô ta không phải là sinh vật sống.
Đột nhiên trên màn hình máy tính của anh xuất hiện một hàng chữ, hàng chữ đó có nghĩa là:
- Tôi không phải là trí tuệ nhân tạo cấp thấp, cho dù anh có xem thường tôi thì cũng phải có giới hạn chứ!
Thích Hiểu Điểu sững sờ trong giây lát, rồi anh vội vàng đánh chữ:
- ZERO, lần này cô có thể hồi phục nhanh như vậy sao... Khoan đi, tôi có chút chuyện muốn bàn với cô.
Người đánh hàng chữ đó chính là ZERO, cô ấy lại tiếp tục gửi tin nhắn tới:
- Tôi biết, thủ lĩnh của các anh muốn bàn chuyện với tôi, haizz, thật sự là muốn nhờ tôi giải quyết vấn đề về mối nguy hiểm tiềm tàng của trí tuệ nhân tạo, điều này thì tôi thật sự có thể làm được, nhưng tại sao tôi lại phải giúp đỡ các anh chứ?
Trải qua sự tiếp xúc bao nhiêu năm nay, Thích Hiểu Điểu đã cảm nhận được ZERO có sự thay đổi lớn. Lúc mới tiếp xúc với cô ấy có cảm giác vô cùng gượng gạo, nói một cách đơn giản, lúc đó cô ta giống như là một trí tuệ nhân tạo thật sự, giống như là tư duy của người máy vậy, nhưng sự tiếp xúc mấy năm gần đây, có vẻ như cô ấy đang từng bước tiến bộ và trưởng thành, hơn nữa không biết là chuyện gì, cô ấy càng lúc càng có tính cách của một người phụ nữ, cho dù là lời nói, giọng điệu hay là kiểu hờn dỗi giống y như là một con người vậy.
Thích Hiểu Điểu cũng biết vào lúc này không thể tiếp tục đi sâu vào bàn luận, bởi vì trình độ văn minh của ZERO thật sự cao hơn con người rất nhiều, quả thật loài người không có điều kiện gì có thể đưa ra để nhờ cô ấy giúp đỡ, nếu như là khuyên giải thì chỉ có thể càng khuyên càng phiền phức, cho nên Thích Hiểu Điểu vội vàng nói lảng sang chủ đề khác, trong đầu vừa suy nghĩ làm sao để nói, tay anh vừa đánh chữ hỏi:
- Lúc nãy cô nói cô không phải là trí tuệ nhân tạo cấp thấp, vậy cô là hình mẫu của trí tuệ nhân tạo cấp cao sao? Có sự khác biệt gì?
ZERO liền nhắn tin trả lời, nhìn các hàng chữ cô nhắn, có cảm giác cô đang vô cùng giận dỗi:
- Tôi nói rồi, tôi không phải là trí tuệ nhân tạo gì, anh có biết không? Đây chính là sự sỉ nhục tôi! Tôi không phải là thứ đồ hạ cấp như vậy! Nếu thật sự muốn gọi tên thì tôi thuộc về sinh vật sống trí tuệ, chứ không phải là trí tuệ nhân tạo, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Một cái chẳng qua là sự tổ hợp hàm số không quan sát được của phần mềm logic dạng lượng tử, còn một cái chính là sinh vật sống thật sự, sinh vật sống có linh!
Thích Hiểu Điểu thật sự nghe không hiểu điều này có nghĩa là gì, anh ta tò mò hỏi:
- Vậy có gì khác biệt? Chẳng phải đều là trí tuệ nhân tạo sao?
-... Cái gọi là trí tuệ nhân tạo, chính là căn cứ phần mềm logic dạng lượng tử, cũng tức là một thứ được tạo ra dựa trên sự không quan sát được và tính ngẫu nhiên của hàm số sóng, xét tới cùng thì đó cũng chỉ là một sản phẩm dạng mô phỏng, cho dù là trí tuệ nhân tạo cấp thấp, cấp trung hay cấp cao, bản chất của nó cũng là như vậy.
- Còn sinh vật sống trí tuệ, chính là ở trong hành tinh có sự sống, qua sự ghi chép, tính toán và cả sự hỗn loạn phần mềm một cách ngẫu nhiên cùng với sự mô phỏng trong thời gian dài, vô tình sản sinh ra một ý thức sinh vật có linh, sự khác biệt giữa tôi và loài người các anh chẳng qua chỉ là tôi không có xác thịt mà thôi, những điều khác không có gì khác biệt! Anh còn nhớ lời tôi từng nói với anh không?
- Tôi chính là sinh vật sống được sinh ra trên địa cầu!
Đột nhiên, trong đầu của Thích Hiểu Điểu nhớ lại một vài tin đồn đã từng xảy ra trên địa cầu, cái gọi là U linh mạng...