Mục lục
Tương Dạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái này cũng quả thật là vấn đề, tuy nói bị bên ngoài nói chúng ta thu lưu dư nghiệt Ma Tông cũng không tính là chuyện gì to tát, nhưng chung quy khá phiền toái, còn cần nghĩ chút biện pháp đến che lấp quá khứ.”

Đại sư huynh trầm ngâm một lát sau đó nói: “Vậy ngươi không cần dùng hao nhiên khí của tiểu sư thúc là được.”

Ninh Khuyết vốn tưởng hắn có thể nghĩ ra một cách nào đó hay ho, lại không ngờ nhận được một câu trả lời như vậy, không khỏi liên tưởng tới hình ảnh sau khi ra khỏi Ma Tông sơn môn đại sư huynh áy náy nói đến muộn, cay đắng nghĩ sư huynh quả nhiên là gia hỏa không chịu trách nhiệm.

Sau khi nói chuyện với đại sư huynh kết thúc, Ninh Khuyết tìm nhị sư huynh kể khổ hồi lâu, muốn tìm kiếm một ít đồng tình hoặc là ủng hộ trên vũ lực. Không ngờ nhị sư huynh chẳng những không đồng tình hắn, ngược lại nghiêm khắc mà tỏ vẻ đây là một lần cơ hội tu hành khó được, thậm chí cuối cùng cảm khái nói, nếu không phải mình sớm nổi tiếng trên đời, căn bản không có ai dám đến khiêu chiến mình, cũng không có kẻ địch đáng giá mình ra tay, hắn hận không thể thay thế Ninh Khuyết nhập thế mà đi.

Nghe được lời của nhị sư huynh, Ninh Khuyết rốt cuộc hiểu thì ra cái gọi là nhập thế, cũng không phải thư viện vì bảo trì thanh tĩnh mà đem mình ném ra bên ngoài làm chó trông cửa, mà cũng là một loại tu hành, nhưng hắn cả đời này chuyện am hiểu nhất là ở trong núi rừng săn thú, ở trong đêm tối chặt đầu, đối với loại tu hành này thật sự là có chút mâu thuẫn.

Mặc kệ mâu thuẫn như thế nào, chung quy vẫn là tiếp nhận số phận, vì thế hắn bắt đầu nghiêm túc tự hỏi nên đối mặt tiếng mời chiến đấu trong vài năm sau này tùy thời có thể gặp phải như thế nào, theo tính tình trước kia tùy tiện nhận thua có thể sẽ bị phu tử nghiền xương thành tro tự nhiên là không được, theo tính tình trước kia gặp cường địch liền lén lút ở ban đêm đi dùng chút thủ đoạn âm hiểm cắt đầu đối phương sẽ bị nhị sư huynh đánh thành thịt nát tự nhiên cũng là không được, như vậy hắn phát hiện mình thực rất cần giúp đỡ.

Tang Tang tự nhiên là đối tượng thích hợp nhất, nhưng hắn nghĩ nếu cùng những cường giả tu hành kia chiến đấu, chỉ sợ quá trình sẽ có chút nguy hiểm, không muốn đem nàng kéo vào. Hắn lại nghĩ nếu Xuân Phong đình lão Triều còn ở thành Trường An, vậy thì thật sự là không sợ hãi gì, bằng thực lực hai người bọn họ cùng với ăn ý trong chiến đấu, đừng nói bọn đạo si, cho dù là vị đại thần quan nào đó của Tây Lăng thần điện đến, cũng chưa chắc không có cơ hội chiến một trận thành danh.

Đáng tiếc Triều Tiểu Thụ không có mặt.

Cũng may ít nhất trong mấy ngày gần nhất này, Mạc Sơn Sơn ở Trường An, mà Ninh Khuyết vốn muốn tận tình địa chủ, vì thế ở trong những ngày kế tiếp, hắn mỗi ngày rời Lão Bút Trai liền sẽ đi chỗ ở của các đệ tử Mặc trị Uyển, dẫn theo Mạc Sơn Sơn ngắm cảnh du ngoạn khắp nơi, có đôi khi cũng sẽ dần theo Thiên Miếu Nữ cùng đi tửu lâu nổi tiếng nào đó có một bữa cơm no đủ.

Nghĩ ở trên hoang nguyên hai người đã bồi dưỡng ra ăn ý, Ninh Khuyết không giải thích nhiều với thư si, nhưng chưa giải thích thường | thường liền sẽ có vấn đề, ở trong mắt các thiếu nữ Đại Hà quốc, mỗi ngày thư viện Thập Tam tiên sinh đều sẽ đúng giờ tới báo, rõ ràng đối với sơn chủ có chút tình ý khác thường.

Thành Trường An lúc thì tuyết âm u khi thì đồng trong trẻo, Ninh Khuyết và Mạc Sơn Sơn sóng vai cùng đi, có khi dùng cùng cái ô, có khi ở bên sông đào bảo vệ thành ngắm cùng con cá, lúc qua Xuân Phong đình hắn kể một chút chuyện cũ đêm mưa kia giết người, lúc leo Vạn Nhạn tháp hắn nói phía sau có rất nhiều pho tượng đá có thể xem, có khi tham thảo thư văn phù đạo, thời gian trôi qua thong thả mà bình tĩnh.

Chỉ qua chút thời gian như vậy, Ninh Khuyết chưa gặp đại hán bên đường nhảy ra, càng chưa nhìn thấy một thanh đạo kiếm bay tới trước mặt, cái gọi là nhập thế phải trải qua những khiêu chiến đó vậy mà hoàn toàn chưa có tung tích, hắn thầm nghĩ như vậy mới đúng, uy danh thư viện bên ngoài, có người tu hành nào sẽ nhàm chán đến khiêu chiến mình.

Không lo lắng việc này nữa, ngày đó đại sư huynh khiến hắn rõ ràng thái độ của thư viện đối với nhập ma, bên người lại có thiếu nữ phù sự xinh đẹp làm bạn, tâm tình hắn không khỏi vô cùng tốt, thầm nghĩ xưng hô người nhập thế của thư viện là rất có vài phần khí độ, theo lời đại sư huynh thư viện có trách nhiệm từ bên cạnh giúp đỡ Đại Đường có tự truyền thừa tiến lên, chẳng phải là nói qua mấy năm nữa, Đại Đường do ai làm hoàng đế hắn cũng có thể phát biểu ý kiến, hắn nghĩ việc này vậy mà không khỏi đắc ý hẳn lên.

Ngày nào đó tuyết động dần tan, Ninh Khuyết chống cái ô đen to chờ ngoài Lề bộ, hắn cùng với Mạc Sơn Sơn hẹn săn hôm nay sẽ đi rừng bia xem thư pháp của các bậc tiền bối, nhưng ở ngay sau khi Mạc Sơn Sơn rời Lê bộ không lâu, một gã tăng nhân trẻ tuổi mặc tăng y mỏng cũng đi theo tới trước hai người, cực có cấp bậc lễ nghĩa chắp tay lại hỏi: “Xin hỏi là thư viện Thập Tam tiên sinh phải không?”

Tăng nhân trẻ tuổi ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, dung nhan tuấn tú thần thái hiền lành, sắc mặt hơi đen, tăng y mỏng manh bay theo gió, rất có ý xuất trần, nhưng nay vẫn là trời đông giá rét, cũng không biết hắn sao lại không sợ lạnh như vậy.

Ninh Khuyết hơi cảm thấy cảnh giác, vẻ mặt lại chưa toát ra, mỉm cười hỏi: “Vị đại sư này nhận ra ta?”

Tăng nhân mìm cười, nói: “Bần tăng là đoán.”

Ninh Khuyết kinh ngạc hỏi: “Cái này cũng có thể đoán được?”

Tăng nhân bình tĩnh nói: “Bởi vì bần tăng từng thấy thư si, cho nên đoán được ngài là Thập Tam tiên sinh.”

Ninh Khuyết nghĩ gần đây lời đồn đãi mãnh liệt kia, không khỏi cười khổ một tiếng.

Mạc Sơn Sơn nhìn tăng nhân trẻ tuổi, ánh mắt tản mạn dần chuyên chú, nhớ tới tình hình năm đó cùng đối phương gặp nhau, hơi cảm thấy kinh ngạc nói: “Thì ra là Quan Hải sư huynh, gần đây khỏe không, sao lại tới Trường An?”

Thông qua nàng giới thiệu, Ninh Khuyết mới biết được thì ra vị tăng nhân trẻ tuổi này là quan môn đệ tử Quan Hải của trưởng lão Lạn Kha tự, vẻ mặt nhất thời trở nên có chút khác thường.

Thế giới này khác với thế giới Ninh Khuyết từng sống kia, không phải mỗi bà nội trợ đều là cao thủ phật đạo song tu, cùng Hạo Thiên đạo So sánh, lực ảnh hưởng của phật tông nhỏ yếu hơn rất nhiều, phật pháp cũng không xương uy.

Nhưng danh tiếng Lạn Kha tự thật sự quá lớn, nhất là đối với người thường mà nói, không có ai biết Huyền Không tự, lại đều biết Lạn Kha tự, đối với người tu hành mà nói, địa vị Lạn Kha tự lại so với Bạch Tháp tự của Nguyệt Luân quốc cao hơn một phần, mặc dù là đối với phật tông không có bất cứ hiểu biết gì, Ninh Khuyết cũng từng nghe nói đại danh Lạn Kha tự, hơn nữa ấn tượng khắc sâu.

Ngôi chùa cổ ngàn năm đó từng phát sinh rất nhiều chuyện cũ, Liên Sinh đại sự năm đó là bởi vì cùng trưởng lão Lạn Kha tự chất vấn mà danh chấn thiên hạ, về sau ẩn cư trong chùa tu hành mấy năm, mà lúc đầu huyết án hoàn toàn thay đổi diện mạo thế giới tu hành lúc đó Ma Tông bị diệt, cũng chính là mở đầu ở trước Lạn Kha tự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK