Mục lục
Tương Dạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước đạo phù hỏa mãnh liệt kia làm hắn xác nhận Ninh Khuyết ở trên phù đạo trình độ quả nhiên tinh thâm, nếu không phải mình sớm tu thành thân tướng như Chư Thiên pháp tướng, chỉ sợ đối mặt một cái sẽ phải thiệt thòi lớn, nhưng nước là vật mềm nhất yếu nhất trên đời, nếu chỉ lấy riêng thủy phù phá địch, vậy phải tu đến cảnh giới Thần Phù sư, mới có thể tích thế gian vạn thủy thành chỉ cương chí cường, nhưng Ninh Khuyết rõ ràng cách Thần Phù sự còn có khoảng cách cực xa xôi.

Nước mưa ở trên mặt Quan Hải tăng chảy xuống, dội đi khó hiểu cùng nghi hoặc của hắn.

Nước mưa đó nhìn như mênh mông, trên thực tế không tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn, hắn quyết ý không tự hỏi mấy vấn đề này nữa, ngón giữa bàn tay phải dựng thẳng ở trước người bỗng nhiên bắn ra, đầu ngón tay bắn trúng một giọt nước mưa mí mắt chảy xuống.

Trên thực tế ngón tay Quan Hải tăng cũng chưa thực va chạm vào giọt nước mưa đó, chỉ là ý tứ hắn chạm giọt nước mưa đó, sau đó giọt mưa liền đã hiểu ý tứ hắn, xẹt một tiếng cắt qua không gian trong điện đánh úp về phía mặt Ninh Khuyết, nhanh như mũi tên!

Ninh Khuyết tựa như chưa nhìn thấy giọt mưa này, chưa làm ra bất cứ động tác tránh né nào, chỉ là cúi đầu.

Quan Hải tăng cách rèm nước như thác nước trước mắt, mơ hồ nhìn thấy giọt mưa đó nhập vào trong tóc Ninh Khuyết không khỏi về mặt khẽ run lên, thầm nghĩ nếu khiến thực thương tổn đối phương, Lạn Kha tự phải hướng thư viện giải thích như thế nào?

Nhưng ra ngoài dự đoán, giọt mưa đó tựa như chưa tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào với Ninh Khuyết, hắn chỉ lẳng lặng cúi đầu.

Mà lá bùa thứ ba hắn dùng ra đã bay tới trước người Quan Hải tăng, ngay lúc trận mưa to không trung giữa đạo điện rơi xuống kia dần tạnh, chợt phóng ra toàn bộ phù ý, khí tức tinh thuần ngưng ở trên lá bùa tràn vào trong môi một giọt nước.

Mưa to đột nhiên tạnh, những giọt mưa kia lại vẫn ở trên người Quan Hải tăng, chảy ở trên sàn đen sì không phản quang, theo đạo phù ý đó rót vào, những giọt mưa đó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng đông lạnh, dòng nước chảy trên sàn hóa thành sông băng hơi co lại, nước mưa rơi chảy trên đầu Quan Hải tăng hóa thành thác bằng hơi co lại!

Hàn ý mãnh liệt bao phủ đạo điện trống trải.

Nước mưa trong tăng y, nước mưa trên mặt Quan Hải tăng tất cả ngưng kết thành bằng, lông mi cũng hóa thành như cột bằng dưới mái hiện mùa đông, cả thân thể đều phủ lên một tầng băng giáp trong suốt tựa như là một phật tượng khắc bằng băng.

Tòa phật tượng khắc bằng này cùng nước trên sàn đen sì cũng đã kết băng, người từng có kinh nghiệm sống ở trời đông giá rét đều biết, đồng lạnh như vậy thậm chí so với nhựa đường dính càng thêm chắc hơn, mà cả người Quan Hải tăng đều bị đông cứng trong băng, không thể phát lực, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể thoát khỏi loại khốn cảnh này, tựa như chỉ có chờ bị Ninh Khuyết dễ dàng đánh bại.

Nhưng Quan Hải tăng tuy thanh danh không hiện, nhưng hắn dù sao cũng là quan môn đệ tử của trưởng lão Lạn Kha tự ẩn cư, phật pháp tu vi càng ở trên phật tông thất tử, lại nào là những phù băng này có thể đánh bại?

Quan Hải tăng bị băng đóng băng, thân không thể động tâm lại có thể động, thần không thể động ý lại có thể động, chỉ nghe một thanh âm hồn hậu mà tràn ngập khí tức thương xót từ giữa ngực bụng hắn vang lên, ý tứ khó hiểu lại rất có cảm giác trang nghiêm.

Phật!

Theo phật kệ vang vọng đạo điện trống trải, lông mi Quan Hải tăng khẽ rung động, băng tuyết đọng bên trên sột soạt rơi xuống, băng giáp trên tăng y mỏng manh vỡ tan từng tấc, nhất là băng tuyết phía trước tay tăng y tan hết, hai tay rốt cuộc đạt được tự do.

Tăng nhân lễ Phật dùng là hai tay, cho nên phật tổng công pháp quan trọng nhất cũng là hai tay.

Hai tay Quan Hải tăng đạt được tự do, không chút do dự khép đôi bàn tay, hai đạo Minh Vương ấn trái phải ấn nhau, một cỗ kim cương chi ý hùng hồn nhất thời từ trên người hắn phun trào ra, dễ dàng đem toàn bộ phù băng quanh người chấn thành bột.

Mấy vạn hạt băng vụn lơ lửng ở quanh Quan Hải tăng.

Ngoài điện ánh hoàng hôn cuối cùng từ khe cửa sổ lọt vào, bị mấy vạn hạt bằng vụn phản chiếu chiết xạ nhất thời hóa thành vô số tia sáng màu vàng, Quan Hải tăng thân ở trong kim quang, lấy thân tương tự Minh vương pháp tướng rốt cuộc đến cảnh giới viên mãn!

Ngay tại lúc này, Ninh Khuyết ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn Quan Hải tăng trong phật quang, tay trái luôn đặt ở trên đầu gối chợt căng thắng, đem lá bùa âm thầm nắm thời gian rất lâu kia bóp nát.

Ninh Khuyết ở bên Đại Minh hồ dùng ra túi gấm Nhan Sắt đại sư để lại cho bản thân, sau khi xem phù ý chữ Thúc (Trói buộc) lòng có cảm giác, ở trên đường về Trường An ngộ ra động ý phù đầu tiên trong kiếp sống tu đạo của mình.

Chính là bây giờ sử dụng ra Tán tự phù!

Đạo Tán tự phù này chưa bay tới trước người Quan Hải tăng, bởi vì là động ý phù, Ninh Khuyết cũng không thể vận dụng pháp môn hôm nay ở bên Nhạn Minh sơn ngăm hố đông ngộ ra, phù ý đi xa xa, tò ra có chút mỏng manh.

Trong kim quang Quan Hải tăng khẽ nhíu mày, bởi vì hắn cũng cảm giác được đạo phù ý này nhỏ yểu.

Ninh Khuyết dùng ra đạo Tán tự phù này mục tiêu vốn không phải hắn, mà là mấy vạn hạt bằng vụn kia bao phủ ở quanh người hắn.

Phù ý Tán tự phù hạ xuống, những mảnh vỡ nhỏ bé kia trở nên càng thêm nhỏ bé.

So với hạt băng càng nhỏ bé hơn là bụi bặm. Băng là nước.

Băng là nước.

Nước tan thành nhỏ hơn là mấy, hoặc là sương.

Vô số mây mù tràn ngập ở trong đạo điện, giống như thế giới này bông nhiên đi tới trong mây trên trời cao, che lấp toàn bộ tầm mắt, thậm chí nhiều loạn toàn bộ thiên địa khí tức.

Ngay tại lúc này, mây mù chợt nổi lên sóng gió.

Mây mù khẽ tan, hiện ra bóng dáng Ninh Khuyết.

Bóng dáng hắn thực đã đi tới trước người Quan Hải tăng.

Chỉ kém gang tấc.

Sương mù chưa tan bóng người lại xuyên qua sương mù đi tới trước người Quan Hải tăng, ở trong đôi mắt hắn lưu lại bóng dáng ảm đạm, khiến đôi mắt vị cường giả thanh niên phật môn này trước sau yên tĩnh, rốt cuộc xuất hiện dấu vết khẩn trương.

Nhìn Ninh Khuyết phá sương mù tới, Quan Hải tăng đã làm hai việc: Đôi bàn tay chắp lại tách ra, ngón cái tay phải hướng lòng bàn tay nhét vào, từ Minh Vương ấn chuyển thành Tâm ấn, tay trái từ dựng đứng chuyển thành ngang, lòng bàn tay hướng phía trước lấy tư thái mạnh nhất của Minh Vương Ấn trực tiếp hướng Ninh Khuyết, đồng thời ngực bụng hắn chợt hơi co lại, hít khí thật sâu liền muốn niệm ra phật kệ.

Theo hai phật tổng thủ ấn hỗ trợ mà ra, sương mù quanh người hắn chợt đại loạn, mây mù màu trắng ngà lộ ra ánh chiều tà cực mỏng manh ngoài điện, giống như muốn ở trong khu vực không gian khác nhau ngưng ra hoa khác nhau, mà lúc âm tiết đầu tiên của tiếng nhật kệ kia từ trong ngực bụng hắn vang lên, những đóa hoa thiên địa chi tức hư vô mờ mịt kia chợt ngưng hình, bắt đầu bay xuống phía dưới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK