Ánh sáng cùng bóng tối trong nháy mắt đã thay đổi vị trí cho nhau. Tề Đại Lực tầm mắt có chút mờ mịt, theo ánh sáng của tia chớp hắn lập tức nhìn thấy cô gái toàn thân ướt sũng lần nữa xuất hiện ở trước cửa sổ nhà mình.
Cho đến lúc này, Tề Đại Lực mới kịp thời phản ứng. Sau khi xác định trước đó bản thân không có hoa mắt mà nhìn lầm, bên ngoài cửa sổ của nhà hắn, lúc này thật sự có một cô gái.
Tuy nhiên nếu suy nghĩ lại thì sẽ khiến người ta cảm thấy khó tin. Lúc này vốn đã là nửa đêm, còn có cô gái nào không ngủ được lại lén lút trốn bên ngoài cửa sổ mà rình mò hắn.
Không thể nghi ngờ, cô gái này nhất định là người ở thôn Con Rùa. Thế nhưng, hắn đại khái lại có cảm giác xa lạ với cô ta.
Cô ta là ai?
Đột nhiên, Tề Đại Lực nghĩ đến một cái tên khiến hắn cảm thấy không rét mà run —— Tiểu Lệ!
Chợt nhớ lại, cô gái vừa rồi ở bên ngoài cửa sổ nhòm ngó hắn thật sự trông rất giống con dâu của Trần Lão Đại, cũng chính là Tiểu Lệ. Hắn tuy cùng Tiểu Lệ mặc dù không phải quen biết cho lắm, nhưng hắn lại có quan hệ với Trần Lão Đại, bình thường cũng có gặp qua vài lần cho nên hắn tuyệt đối không có nhìn lầm.
Cô gái đứng ở ngoài cửa sổ kia dòm ngó hắn, đích thực là Tiểu Lệ không thể sai được!
Nghĩ đến thân phận của cô gái bên ngoài cửa sổ, Tề Đại Lực cảm thấy trong phòng nhiệt độ đột nhiên giảm xuống lạnh buốt. Nguyên nhân rất đơn giản bởi vì Tiểu Lệ vốn dĩ đã tự sát chết rồi, cô ta làm sao có thể xuất hiện bên ngoài cửa sổ nhà hắn?
Trừ phi…cô ta biến thành quỷ!
“Ầm ầm!”
Phảng phất giống như đang chứng thực lời giải thích này, bên ngoài cửa sổ lần nữa lại vang lên một tiếng sét đinh tai nhức óc. Tiếng sét này không khỏi dọa cho hắn khiếp sợ khẽ run rẩy, trong đầu vừa nghĩ đến cái tên kia thì chỉ trong nháy mắt cô gái bên ngoài đã biến mất tăm.
“Ai vậy? Tiểu Lệ, có phải là cô không?”
Đầu óc Tề Đại Lực lúc này chợt căng thẳng như muốn nổ tung, trong lúc chờ đợi người kia lên tiếng trả lời. Hắn lui về phía sau mấy bước, cánh tay quơ lung tung xung quanh như muốn bắt lấy một vật gì đó để phòng thân.
Tiếng mưa rơi bên ngoài càng lúc càng lớn, cửa sổ bị gió đánh kịch liệt va đập như có ai dùng tay không ngừng đấm vào vách tường. Lúc này trong lòng tràn ngập cảm giác tử vong đang đến gần, giống như tiếng hét lộ ra trong đêm mưa gió kêu gào đến chói tai.
Thối lui đến một góc tường, Tề Đại Lực lần mò xuống đất cuối cùng cũng mò được một cây liêm đao, trong lòng lập tức tăng lên mất phần can đảm. Hắn cũng không còn tiếp tục thối lui nữa, xách cây liêm đao trong tay vừa đi ra ngoài vừa nói lớn:
“Lên tiếng đi, Tiểu Lệ, có phải cô không?
Tề Đại Lực cũng mặc kệ người xông vào rốt cuộc là người hay quỷ, tóm lại đã có vũ khí trong tay, hắn lập tức không còn thấy sợ hãi nữa.
Bước nhanh từ trong phòng ngủ đi ra ngoài, Tề Đại Lực đột nhiên nghe trong nhà bếp truyền tới tiếng động lạ. Hắn do dự một lát, rồi nhanh chân đi thẳng tới nhà bếp.
Bên trong nhà bếp tối đen một màu như mực, căn mắt ra cũng chẳng thấy được gì. Trên người Tề Đại Lực hiện tại cũng không có bất kỳ vật chiếu sáng nào, nên hắn chỉ có thể dựa vào trí nhớ cùng hai bàn tay lần mò trong bóng tối, cẩn thận từng bước tiến vào.
“Còn dám giả thần giả quỷ, chờ tôi bắt được cô, nhất định sẽ lột da cô ra!”
Tề Đại Lực lúc này đang lầm bầm khẽ mắng trong lòng, trên thực tế đây cũng là suy nghĩ thật của hắn. Nếu người kia mà bị hắn bắt được, hắn nhất định sẽ lột da người kia xuống.
“Ọc ạch...!”
Tề Đại Lực ngoài miệng nói cứng, mò mẫm tiến vào nhà bếp. Hắn lập tức nghe bên trong truyền ra tiếng động giống như có vật gì đó vừa rơi xuống nước. Tề Đại Lực cũng không có quan tâm đó có phải là cái bẫy của người kia hay không, vội vã nương theo hướng phát ra tiếng động mà đi tới.
Hắn nhớ rất rõ ràng, chỗ góc tường phát ra tiếng động kia trước đó có đặt một cái vạc nước, người kia muốn trốn tránh hắn chỉ có thể trốn vào trong chum nước này.
Diện tích nhà bếp cũng không phải quá lớn, cho nên Tề Đại Lực chỉ cần đi hai ba bước đã tới bên cạnh chum nước kia. Hắn một tay nắm chặt cây liêm đao, một tay nắm lấy cái nắp phía trên chum nước, nhanh chóng nhấc cái nắp lên.
Cũng cùng lúc đó, một cái đầu phụ nữ cũng lập tức từ trong chum nước chậm rãi trồi lên.
Tề Đại Lực thậm chí còn chưa kịp phản ứng, đã lập tức bị lôi vào trong chum nước...
------------
Hạ Thiên Kỳ cùng Lãnh Nguyệt một đường hướng con đường gần nhất dẫn tới nhà Tề Đại Lực mà phi nước đại. Vì đường lầy lội trơn trợt khiến Hạ Thiên Kỳ xui xẻo bị trượt ngã mấy lần, đã vậy còn bị lăn mấy vòng. Trên người ngoại trừ bị nước mưa tưới cho toàn thân ướt sũng còn có lấm lem đầy bùn đất.
“Mẹ kiếp, đúng là xui xẻo tận mạng, như vậy mà cũng bị ngã cho được!”
Tâm tình lúc này của Hạ Thiên Kỳ vô cùng bực bội, trong lòng không khỏi âm thầm suy nghĩ, chuyến đi lần chỉ sợ vẫn là công cóc rồi.
Lãnh Nguyệt vẫn im lặng, chỉ chăm chú nhìn con đường trước mặt mà nhanh chân đi tới, cũng chẳng thèm quan tâm đến việc mình có té ngã hay không.
Hạ Thiên Kỳ dùng tay gạt mạnh đi nước mưa trên mặt, lỗ chân lông toàn thân vẫn truyền tới từng trận đau nhói như trước. Khóe miệng hắn khẽ co quắp một chút, không hẹn mà cùng Lãnh Nguyệt ngừng bước.
Rốt cuộc cũng đã đến nhà của Tề Đại Lực!
Hành động lần, hai người cũng không có bất kỳ giao hẹn gì trước. Hạ Thiên Kỳ lập tức tiến lên làm tiên phong dò đường, hắn lộn hai ba vòng thì đã vào được bên trong sân nhà của Tề Đại Lực, nhanh chóng mở cửa ngoài cho Lãnh Nguyệt tiến vào.
Thực tế mà nói, hành động lần này đều là do Hạ Thiên Kỳ chủ động xin đi đầu giết giặc. Vì trong lòng hắn cảm thấy về phương diện này từ đầu đến cúi Lãnh Nguyệt đều không bằng mình, loại công phu leo tường này với hắn chỉ là chuyện nhỏ, nhưng với Lãnh Nguyệt xấu xa này mà nói thì lại rất khó.
Sau khi tiến vào Lãnh Nguyệt liền ra hiệu cho Hạ Thiên Kỳ đi theo sau lưng mình, dù sao cũng rất khó xác định hiện tại Tề Đại Lực rốt cuộc là còn sống hay đã chết.
“Cửa sổ bên kia đã bị ai đó mở ra!”
Hạ Thiên Kỳ lúc này phát hiện cửa sổ trong phòng đang mở toang, lập tức quay sang Lãnh Nguyệt lên tiếng, ý muốn từ cửa sổ leo vào trong nhà. Lãnh Nguyệt khẽ gật đầu đồng ý, nhanh chóng cùng Hạ Thiên Kỳ một trước một sau đi tới trước cửa sổ.
Hai người dùng đèn pin chiếu về phía bên trong cửa sổ thăm dò, bọn hắn phát hiện nơi này chính là phòng ngủ của Tề Đại Lực, nhưng hắn lúc này cũng không có ở bên trong.
Thấy vậy, trong lòng hai người không ngừng sinh ra một dự cảm không lành, nhưng sau khi do dự một lát vẫn nhảy vào trong phòng.
Bọn hắn chân trước vừa mới tiến vào, mưa bên ngoài lập tức trở nên to hơn. Cùng lúc, sấm sét nhất thời vang lên không ngừng.
Vẻ mặt Hạ Thiên Kỳ trở nên âm trầm, dùng đèn pin rọi về phía hành lang bên ngoài phòng ngủ. Hành lang cũng không phải quá dài, chỉ chiếu đèn một quãng đã thấy một căn phòng, xem ra giống như là nhà bếp.
“Tề Đại Lực chỉ sợ sớm đã bị nữ quỷ kia xử lý rồi!”
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đã trễ như thế, bên ngoài trời lại đang mưa rất lớn. Tề Đại Lực không ở trong nhà đi ngủ, thì hắn hiện tại còn có thể đi đâu?
“Xem ra chúng ta vẫn là chậm một bước rồi!”
Đương nhiên Lãnh Nguyệt cũng cảm thấy khả năng sống sót của Tề Đại Lực là rất nhỏ, trầm ngâm hồi lâu mới lên tiếng đề nghị:
“Chúng ta mỗi lần đều đến muộn hơn nữ quỷ kia một bước, không chừng tách ra mà hành động có hay không sẽ nhanh hơn một chút so với ả?”
“Cái này còn phải nói sao, đương nhiên là không thể được!”
Nghe Lãnh Nguyệt muốn cùng hắn tách ra, Hạ Thiên Kỳ lập tức lắc đầu phản đối:
“Nếu may mắn thì chuyện này có thể kết thúc tốt đẹp, còn lỡ như tôi lại không may mắn, trực tiếp cùng nữ quỷ kia đối mặt thì phải làm thế nào? Đây không phải là cậu kêu tôi đi tìm chết sao?”
Mặc dù trong lòng Hạ Thiên Kỳ cũng đồng tình với cách nghĩ này, nếu bọn hắn tách ra mà hành động có lẽ sẽ đến sớm hơn nữ quỷ kia một bước. Chỉ là làm như vậy thì an toàn của hắn lập tức không có cách nào bảo đảm, dù sao hắn hiện tại còn không có tư cách cùng nữ qủy trực tiếp đối mặt, không có khả năng đánh cho ả phải bỏ chạy trối chết.
Lãnh Nguyệt có lẽ cùng là vì lo lắng cho sự an toàn của Hạ Thiên Kỳ, nên chỉ lắc đầu mà không lên tiếng. Ngay khi bọn hắn quyết định rời đi, không ngừng nghỉ lập tức đi đến nhà của người tiếp theo có quan hệ trong sự việc lần này. Đột nhiên trong hành lang bên ngoài, trong bóng đen dày đặc truyền ra một chuỗi âm thanh, giống như có vật gì đấy đang bò lết trên mặt đất.
“Sột soạt...”
Nghe thấy âm thanh kia, Hạ Thiên Kỳ cùng Lãnh Nguyệt không hẹn mà cùng lúc đưa đèn pin chiếu tới chỗ phát ra tiếng động. Chỉ thấy bên trong hành lang mịt mù âm u, mà Tề Đại Lực lúc này đang kéo lê nửa thân thể khô quắt. Hắn vô cùng vất vả bò về phía này, trên mặt đất còn lưu lại một chuỗi vệt nước kéo dài.
Bắt gặp Tề Đại Lực còn sống, Hạ Thiên Kỳ cùng Lãnh Nguyệt ôm lấy chút hy vọng muốn lấy ngựa chết làm ngựa sống lập tức chạy về phía hắn. Chỉ là bọn hắn lúc này mới vừa chạy tới nơi, còn chưa có mở miệng hỏi thăm đã thấy Tề Đại Lực có hiện tượng hồi quan phản chiếu. Hắn bắt lấy một góc áo của Hạ Thiên Kỳ, đôi mắt hắn trợn to, gắt gao lên tiếng:
“Nó vẫn còn ở đó... vẫn còn ở lại chỗ này. Nó chưa không hề rời đi... Còn ở tại trong nhà của tôi...!”
Tề Đại Lực giọng run rẩy nói ra câu nói sau cùng, rồi nhanh chóng trở thành một cái xác khô quắt. Sau đó, dùng mắt thường có thể quan sát được, thân thể của hắn từ từ teo nhỏ lại. Trước ánh mắt kinh hãi của Hạ Thiên Kỳ cùng Lãnh Nguyệt mà hóa thành một vũng máu.
“Quỷ.... nó vẫn còn trong đó... còn ở tại chỗ này.... Còn ở trong nhà của tôi...!”
Hạ Thiên Kỳ giật mình khi nhớ lại câu nói trước khi chết của Tề Đại Lực, toàn thân phát run lập tức quay sang lên tiếng nhắc nhở Lãnh Nguyệt:
“Nữ Quỷ kia vẫn còn ở nơi này, mau, chúng ta mau chạy thôi!”