Độc nhất sủng hôn - Chương 2: Cô bán được mười triệu
Đợi tới khi Tân Tình cảm giác được thế giới xung quanh cô mới phát hiện mình đang nằm trên một chiếc ghế salon giữa một phòng khách được trang hoàng rất lộng lẫy. Ngồi đối diện cô là một người đàn ông tuổi chừng trên năm mươi, phía sau lão có vài người đang đứng thành hàng, Tân Tình vẫn nhớ cô bị mấy gã này bắt về đây.
“Người đẹp, em tỉnh rồi!”
Người đàn ông đối diện đi tới rồi ngồi xuống cạnh cô.
Tân Tình cố rụt người lại phía sau, cô nhìn lão ta bằng ánh mắt đề phòng:
“Ông... ông là ông chủ Hoàng phải không?”
Hoàng Kiến Bân nheo mắt nhìn hai đùi cô:
“Da em trắng thật đấy, đẹp hơn chị gái em nhiều!”
“Không!”
Tân Tình nhảy dựng lên, cô vừa hét vừa lao ra cửa, nhưng chưa chạy nổi hai bước đã bị người tóm được cánh tay rồi đè xuống sàn.
“Người đẹp, là ba em tặng em cho tôi, nếu em mà không nghe lời thì, ha ha...”
Hoàng Kiến Bân chỉ mấy người đàn ông đang túm tay chân cô:
“Nhiều người thế này em định chạy đi đâu chứ!”
Người Tân Tình cứng đờ, cảm giác có người sờ vào mình:
“Tôi xin ông, cầu xin ông thả tôi ra, ông cho ba tôi bao nhiêu tiền tôi sẽ trả lại hết cho ông mà!”
“Mười triệu đấy, em trả không nổi đâu!”
Hoàng Kiến Bân cho người lôi cô lên ghế salon:
“Nếu không phải tôi thích em thì sao em đáng giá tới vậy chứ?”
Tân Tình điên cuồng giãy giụa trong vô vọng. Hoàng Kiến Bân lại gần, cô hoảng sợ nhìn lão, lắc đầu kêu cứu mạng.
“Em đừng phí sức nữa, đây là biệt thự tư nhân, không ai nghe được đâu!”
Hoàng Kiến Bân nâng cằm cô rồi nói.
Cả người Tân Tình cứ run lên bần bật, cô cắn chặt môi, nước mắt không ngừng rơi xuống.
“Đừng mà... Cứu với, cút đi...”
Sợ hãi khiến cô đột nhiên có thêm sức lực, không biết làm thế nào mà chân cô tránh thoát được, sau đó cô nhấc chân đá mạnh về phía lão họ Hoàng.
Hoàng Kiến Bân nắm được chân cô, lão gắt:
“Hừ! Suýt nữa đá trúng ông đây rồi!”
Nói xong lão tát cô một cái thật mạnh, Tân Tình bị đánh tới mức tai ù cả đi, còn chưa kịp phản ứng thì lại ăn thêm một bạt tai nữa.
“Không nghe lời hả, thế đừng có trách ông đây.”
Hoàng Kiến Bân tóm lấy cô, đang định ra tay thì phía cửa lại vang lên tiếng động rất lớn.
“Ai thế?”
Lão họ Hoàng cuống quýt quay đầu lại thì thấy vài người chậm rãi đi vào phòng.