• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Độc nhất sủng hôn - Chương 88: Cô không cho rằng tôi dẫn cô đi thuê phòng chứ?




Cậu Thẩm nhét Trương Mật vào trong xe, Trương Mật bắt đầu giãy dụa nhưng không chờ cô mở được cửa xe, Cậu Thẩm đã lái xe phóng đi





"Anh là cái đồ cặn bả, cho ta xuống"





"Đàn bà điên kia, cô muốn chết sao? Ngồi xuống!"





"Anh muốn đưa tôi đi đâu?" Trương Mật tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm hắn hỏi





Cậu Thẩm vẻ mặt chán ghét nhìn cô: "Cô xem bộ dạng cô như vậy là do nghĩ rằng tôi đưa cô đi thuê phòng đúng không?"





"Haha, không biết người nào từng trên người của tôi lưu lại giống loài của hắn" Tân Tình trước khi đi đã nói cho Trương Mật biết chuyện Cậu Thẩm đã biết chuyện cô đi phá thai, thế nhưng người đàn ông này rõ ràng đã biết nguyên nhân gì, mình còn trẻ như vậy mà phải trải qua việc phá thai kia, nhưng hắn không hề có chút áy náy, còn dám làm vậy với cô





Cậu Thẩm đạp phanh gấp, ô tô phát lên tiếng thắng xe chói tai, dừng lại bên ven đường, hắn quay đầu nhìn Trương Mật nói: "Cuối cùng cũng chịu nói, chúng ta hãy nói cho rõ đi"





"Có cái gì tốt phải nói chứ? Coi như tôi bị chó cắn thôi!" Trương Mật cười lạnh hất tóc





Cậu Thẩm nhíu chân mày: "Thật sự có thể xem nó dễ dàng vậy sao?"





"Được rồi, anh muốn nói gì nói đi" Trương Mật quay đầu nhìn hắn





Cậu Thẩm nghiêm túc nói: "Chuyện của chúng ta là ngoài ý muốn, nhưng thật sự đúng là vì tôi mà thân thể cô bị tổn thương, tôi có thể bồi thường cho cô" Nhìn thấy cô trợn mắt, hắn lật đật giải thích: "Cô đừng hiểu lầm, tôi không có xem cô những người con gái kia, cô là bạn của Tân Tình, cũng xem như là bạn của tôi, tôi xem cô là bạn bè Cho nên, tôi muốn bồi thương cái gì đó Hơn nữa, nếu tôi nói muốn chịu trách nhiệm, chúng ta kết hôn đi! Cô sẽ nguyện ý sao?"





"Nói nhảm, ai muốn gả cho thứ cặn bã như anh"





"Haiz! Lại mắng tôi?" Cậu Thẩm chớp mắt





Trương Mật bĩu môi: "Tôi cũng không muốn giống như anh vậy!"





"Vậy thì tốt, chúng ta cũng đâu phải là đồ ăn của đối phương, cho nên Sau này đừng có lần nào gặp nhau cũng ầm ĩ được không?"





Trương Mật không tự nhiên gật đầu, kỳ thực hai người bọn họ lúc đó cũng không có mâu thuẫn gì, đương nhiên, lần say rượu mất lý trí lần trước không tính, đâu ai biết là người nào nhào đến người naò





"Tôi bây giờ đưa cô về nhà nhé?" Cậu Thẩm cảm thấy giải quyết chuyện với Trương Mật so với việc đánh nhau một trận còn tốn sức lực hơn"





Trương Mật nhìn chằm chằm hắn: "Tôi còn chưa ăn cơm đâu đấy!"





Cậu Thẩm quay bánh lái, lái xe rời đi, Trương Mật liếc hắn một cái: "Tôi muốn ăn đồ nướng"





"Thật đúng không cần khách khí luôn sao, làm sao cô biết tôi sẽ dẫn cô đi ăn?" Cậu Thẩm liếc cô một cái





Trương Mật nhếch miệng cười: "Không phải anh nói chưa bao giờ cự tuyệt phụ nữ sao?"





"Tôi là không cự tuyệt phụ nữ xinh đẹp, cô thì tính là gì chứ?"





Trương Mật đạp một cái: "Ngươi cút ra chỗ khác, lo lái xe đi!"





Sáng sớm Tân Tình tỉnh dậy trong chiếc chăn bông thật dày, trong lúc nhất thời, cô có chút mơ hồ không rõ mình ở đâu, đến khi cảm nhận được được hệ thống lò sưởi mới khôi phục được ý thức, nơi này là Pháp, bây giờ chỉ có một mình cô Cô kéo chăn phủ trên người ra, giơ tay làm ký hiệu cổ vũ





"Cố lên! Ngày hôm nay phải bắt đầu học tập, nhất định không thể chịu thua kém!"





Thay quần áo xong, hâm nóng cháo náo tối qua, lại dùng lò vi sóng hâm bánh bao, Tân Tình đeo túi sách hôm qua mới mua xong đi ra ngoài Ban các cô chỉ có 30 học sinh, chỉ có mình cô là người Trung Quốc, sau đó cô mới biết, toàn bộ học việc cũng chỉ có cô là người Trung Quốc Lớp đầu tiê, giáo viên giới thiệu cho mọi người ý nghĩa của việc thiết kế, đồng thời bảo mọi người viết vài ý tưởng tác phẩm của mình ra giấy, Tân Tình hiểu, đây là học viện đang tiến hành tìm kiếm





Chương trình do học viện an bài khá nhẹ nhàng, mỗi buổi sáng học 2 tiết, buổi chiều học sinh có thể tự do đến xưởng dùng các loại bảo thạch giả để thiết kế tác phẩm Ngược lại với lối dạy học theo kiểu máy móc, CK chú trọng việc thực hành và trải nghiệm hơn





Nhà ăn của học viện tiện nghi, toàn là đồ ăn ngon, cô quyết định buổi tối sẽ tự mình làm cơm, đồ ăn Trung Quốc, buổi trưa sẽ ăn ở học viện Không ngờ, ngoài ý muốn lại gặp phải Meyer, lần này cô suýt chút không nhận ra, Meyer mặc một chiếc áo choàng hoa văn màu đỏ, trông rất giống quần áo của người đạo hồi





"Anh" Tân Tình có chút buồn cười: "Đây là trang phục gì vậy?"





Meyer cười ngượng ngùng: "Tôi chỉ có mặc như vậy mới có linh cảm"





Tân Tình dường như đã hiểu, đại khái là mỗi người sáng tác đều có đam mê riêng! Nhưng mà hiện tại cô cũng chưa phát hiện ra cô có đam mê kỳ quái nào





Ăn cơm xong rời khỏi trường thì trời bắt đầu mưa, Meyer còn ở lại trường buổi chiều nên hắn đưa ô cho Tân Tình





"Tháng này Pháp mưa rất nhiều, cô tốt nhất nên mang theo dù"





Tân Tình ngượng ngùng nhận ô: "Cám ơn, ngày mai sẽ mang trả lại cho anh"





"Không có gì, tôi còn một cái nữa!" Meyer phất phất tay với cô: "Cô đi cẩn thận, tôi phải quay về phòng học"





Tân Tình che dù đi chầm chậm về nha, giữa đường nhìn thấy một con mèo nhỏ đang đi xuống đường lớn, cô sợ mèo bị xe đụng nên liền bước tới ven đường ôm lấy nó, kết quả một chiếc xe chạy tới, tiếng thắng xe vang lên chói tai, ô tô dừng cách Tân Tình chỉ vài cm Người tài xế bộ dạng rất hung hăng, bước tới quát to: "Cô làm cái gì mà tự nhiên lại lao ra đường vậy?"





Tân Tình chật vật ngồi dưới đất, con mèo không biết đã chạy đi đâu, cô nhanh chóng đứng dạy kiểm tra túi xách xem có bị nước vào hay không Sau đó vẻ mặt áy náy nói:





"Thật ngại quá, là do tôi không tốt"





Người tài xế kia còn muốn nói điều gì, lúc này cửa xe phía sau mở ra, từ bên trongcó một người đứng dậy che dù, để tay ở trần xe Sau đó lại có một bước ra, khi Tân Tình nhìn thấy người này, trong lòng chợt giật mình





Người đàn ông này rất cao, mái tóc màu nâu nhạt, ngũ quan xinh đẹp, hốc mắt sâu, đôi mắt màu xanh lam kia cực kỳ mê người Cái này đều không phải là trọng điểm, trọng điểm là khi Tân Tình nhìn anh ta, tự nhiên cảm thấy anh ta rất giống với Doanh Kình Thương Thế nhưng nhìn kỹ lại sẽ phát hiện bọn họ không phải là một người, người đàn ông trước mắt khoé miệng vẫn nhếch lên, ánh mắt nhu hoà nhìn mình Doanh Kình Thương luôn luôn giống như sư tử cao ngạo, vĩnh viễn không có tư thế hoà bình như thế





"Tiểu thư, cô không sao chứ?" Hắn lên tiếng hỏi Tân Tình, giọng nói cùng tướng mạo đều giống nhau, khiến người ta cảm thấy thật thoải mái, an tâm





Tân Tình nhanh chóng lắc đầu: "Thật ngại quá, tôi gây phiền phức cho anh rồi"





"Đừng nói như vậy, nhưng mà lần sau phải cẩn thận, đừng đột nhiên lao ra như vậy, động tác của mèo so với cô còn nhanh hơn" Hắn mỉm cười nhìn về phía cây đại thụ bên đường, Tân Tình nhìn theo phát hiện con mèo nhỏ đang không chút lo lắng nằm úp trên cành cây liếm móng vuốt





"Ha ha" Tân Tình càng thêm ngượng ngùng, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì





Người đàn ông kia thấy cô một người ướt nhẹp, đề nghị nói: "Cô mau về nhà thay quần áo, nếu khống sẽ cảm lạnh, tôi đưa cô một đoạn nhé?"





"Không cần, không cần!" Tân Tình lập tức mở ô ra, nói: "Nhà của tôi ở ngay phía trước, gần tới rồi, cám ơn anh, không làm lỡ thời gian của anh"





Người đàn ông nghe xong gật đầu, xoay người lên xe Tân Tình đứng bên lề đường tránh ra Nhìn thấy xe đã đi, cô thở dài một cái, nhanh chóng đi về nhà, nghĩ đến người đàn ông kia, nói thầm trong lòng, nhìn chiếc xe hẳn là người có tiền, nhưng mà lại thật lịch sự, so với người kia tốt hơn nhiều





Ý thức được bản thân lại nghĩ đến Doanh Kình Thương rồi, Tân Tình có chút tức giận đứng lên, vừa lau khô người vừa nói: "Không được nghĩ, nhớ đến hắn làm gì, giờ này chắc hắn đang vui vẻ chơi ở đâu đó! Tân Tình không phát hiện mình càng không muốn nói lại càng làm nói, còn mang theo chút ghen tuông, bỏ khăn lông xuống, xuống lầu kiếm đồ ăn





Giáo viên cho các cô ba ngày, ba ngày sau tất cả mọi người đều phải giao cảm nghĩ về Đương nhiên, ngươi cũng có thể không nộp, học viện sẽ không làm gì ngươi, chỉ là không có thành tích mà thôi lần này có chút ngoại lệ là lúc lão sư thu bài tập có nói cho các cô biết là, nếu như bài của người nào hợp cách, có thể có tư cách tham dự thiết kế đồ trang sức cho một khách hàng tư nhân Cái tin này làm cho tất cả mọi người rất hưng phấn, cô gái da đen tên là Cass kia vừa bước đến Tân Tình kể với cô





"Không biết cô ở trình độ nào, nơi đây có rất nhiều người trước đó đã tham gia huấn luyện, thành tích tốt nhất lần đó chính là cô gái gây sự với cô, Eva Còn có Đới An Ny, luôn đứng nhất Nghe nói Đới An Ny kia là tiểu thư quý tộc gì đó của Anh Quốc





Tân Tình suy nghĩ một chút thấy không hợp, dường như trong ban đâu có người như vậy





"Cô ta chưa đến đâu!" Cass nói: "Nói là trong nhà có chút việc nên xin nghỉ vài ngày, cho nên lần này có thể cô ta cũng không kịp dự"





Eva vừa lúc bước đến, nhìn thấy Cass cười vui vẻ như vậy, giễu cợt nói: "Cho dù là Đới An Ny không ở đây, cũng không tới phiên cô, lần này nhất định là tôi trúng cử, tôi khuyên hai người đừng có mơ mộng hão huyền nữa" Cô ta cố ý đi sát đến bàn, đụng rơi bút của Tân Tình rồi sau đó cười ha ha rời đi





Tân Tình nhặt bút lên, Cass thở phì phù nhìn về bóng lưng Eva mắng: "Tự mình đi đưa thiếp mời cho người ta, người còn không thè, còn có mặt mũi nói người khác!" Cô lại nhìn Tân Tình một chút: "Cô không sao chứ?"





Tân Tình lắc đầu: "Chó cắn cô không lẽ cô còn cắn ngược lại nó được sao!"





Cass nghe xong liền vui vẻ: "Đây là thành ngữ Trung Quốc sao? Thật thú vị"





Tân Tình cười cười thu dọn sách vở rồi rời đi, qua mấy bữa sau, Chu lão sư tuyên bố Eva trúng tuyển, cô ta đang dương dương tự đắc quay lại nhìn Tân Tình cười, sau đó lại nghe giáo viên nói tiếp: "Còn có một học sinh, chúng tôi cảm thấy ý tưởng của cô ấy sáng tạo, rất ý nghĩ, tuy là còn thiếu chút kinh nghiệm, nhưng vẫn chọn cô ấy, chính là Tân Tình"





Cass cao hứng nháy mắt với Tân Tình, Eva mặt đen lại, hung hăng trừng mắt nhìn cô





"Giáo sư! Em không thể làm việc với người Trung Quốc được" Eva đứng lên, cô không tin học viện sẽ bỏ qua cho học viên như cô





Giáo sư nhìn cô một cái, chầm chậm nói: "Vậy không thể làm gì khác, coi như em bỏ cuộc, chúng tôi chỉ chọn một bạn học vậy"





"Hả Cái gì?" Eva không tin những gì cô mới nghe được, giáo viên không thèm để ý đến cô, trực tiếp tìm trong danh sách: "Tôi xem một chút, là vị bạn học đứng hàng sau kia"





Eva hoảng loạn, lật đật nói: "Giáo sư, em tham gia! Em không bỏ cuộc"





Giáo viên quét mắt liếc cô: "Sao? Không phải em không nguyện ý làm việc với người Trung Quốc sao?"





"Em em chỉ giỡn thôi" Eva biểu cảm cứng ngắc, cố gắng nặn ra một nụ cười


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK