Ngồi nhìn quanh nhìn lại, Jungkook chợt thấy NaYeon từ đằng xa đi lại. Mình mẩy thì lấm lem, đầu tóc thì rối nùi một ổ, cứ như tổ chim.
Trên mặt thì có vài vết đỏ, cứ như vừa bị ai tát. Thấy tội nghiệp nhỉ? Cũng chỉ là những đạo cụ để ả diễn mà thôi.
-"Này, cô không sao chứ? Sao lại lấm lem thế này?"- Jungkook thấy vậy chạy lại xem thử, dù gì cũng là người một nhà. Yoongi và Jin thấy vậy cũng chạy theo xem.
-"Á..........đau......sao cậu lại đánh mình?"- NaYeon canh thời gian rất chuẩn. Cậu vừa đụng vào người ả thì ả lại la lên, quay mặt qua một bên như bị cậu tát.
-"Diễn tốt đó! Từ từ phát huy nhé!"- Yoongi nhìn ả bằng con mắt sắc như dao, Jin thì kéo cậu ra khỏi ả.
Học sinh gần đó nghe tiếng la thì quay lại nhìn. Cảnh tượng hiện giờ họ thấy là ả nằm ngã sóng soài ở đất, còn cậu thì đứng nhìn. Miệng NaYeon theo đó mà nhếch nhẹ lên. Đắc ý!
Vài người chạy tới đỡ ả dậy, còn đẩy cậu qua một bên. Cậu đứng đơ ở đó. Là cậu vừa giúp ả, nhưng trả lại cho cậu là ánh mắt căm ghét và khinh miệt của người khác.
Thật là. Cậu là muốn giúp ả, muốn cho ả thấy những gì mình làm sai để ả có thể sửa đổi, nhưng xem ra...............cậu là lo chuyện bao đồng rồi.
Con người này thật sự đã hết thuốc chữa. Tham vọng, mong muốn, danh vọng, địa vị, thế lực...........những thứ này đã cám dỗ lòng ham muốn của ả.
Vốn dĩ định làm người tốt lần cuối cùng giúp ả, xem ra ông trời không toại nguyện cho ả rồi. Vậy thì từ nay, cậu sẽ không tốt nữa, thử làm người xấu xem biết đâu lại hay hơn.
Được học sinh đỡ đứng dậy, NaYeon đi đứng không vững cứ loạng choạng quay mòng mòng. Bốn người kia vừa quay trở lại chỗ ngồi đem theo là một đống thức ăn.
NaYeon cứ như chong chóng, quay quay mấy vòng thì lại ngã vào lòng của NamJoon. Đứng đó nhìn những gì đang diễn ra, Jungkook thầm khen cho diễn xuất của NaYeon. Cậu là fan ruột của ả rồi đấy!
Yoongi và Jin khều khều, cậu gật đầu rồi đi lại chỗ bốn người kia ngồi ăn mặc dù có thêm một cái đuôi quấn theo.
-"Né! Không biết ngồi sao? Phải bò lết như thế mới được à?"- NamJoon bực bội khi đang bê cả đống đồ ăn mà ả còn xà quần, hất thẳng tay ra để ả mặt hôn đất mẹ.
-"NamJoon.......anh sao.......lại mạnh.......tay với em...........như vậy?"- NaYeon càng lúc càng tức giận, diễn đã đến mức thảm hại như này mà chẳng lấy được một cái cử chỉ hay ánh mắt quan tâm, đổi lại còn chán ghét hơn.
-"Không nghe nó nói à? Né ra một bên xem."- Jin hậm hực đứng dậy vòng qua chỗ Hoseok ngồi, ở đây ả cứ xà nẹo xà nẹo ngứa con mắt.
Ai nhìn thấy cảnh tượng này cũng đau lòng. Còn thầm trách các anh sao lại vô tâm như vậy? Có thể để vợ mình nằm dưới đất như vậy mà chẳng đau lòng còn vui vẻ ngồi ăn.
-------------------------------
TẶNG BẠN:HngNguyn394152
TianYing356
Pii-tan
jungkookie1412
mytiennn
HngNguyn318
HiuTm5
MyLe72
diemauynhhh
NgcNhYnHunh
Ryle_Armys
PhngBch900