-"Tôi có làm gì cậu đâu mà cậu sợ dữ vậy?"- gương mặt hắn biểu thị sự kì lạ, hắn ngồi dậy lách qua chiếc bàn cơ hồ là tiến đến chỗ cậu
-"Anh.......k.....í t.....ên........ xon.......g rồ..........i, khô........ng còn gì.......... nữa tôi xin ph........ép ra ngoài"- cậu lắp bắp, cầm nhanh tập hồ sơ chạy vèo ra ngoài
-"Uả, phòng này kín mà làm sao có gió ta?"- và đó là thắc mắc của hắn bây giờ, chỉ vừa mới đến gần cậu, cậu đã bay tới bàn lấy hồ sơ rồi phóng nhanh ra ngoài
Cậu đứng ở ngoài cửa, toàn thân dựa vào thành cửa, thở như chưa từng được thở, hai tay ôm chặt tim, thở phì phò. Đứng gần 10 phút cũng phục hồi cảm xúc, cậu chạy vào nhà vệ sinh, rửa mặt cho tỉnh táo.
-"Ối giời ơi, mình vừa gặp một con ác quỷ ngoài đời kìa trời, hú hồn!"- cậu khom mặt xuống liên tục tạt nước lên mặt cho tỉnh táo, bản thân cậu không biết sao lúc nãy sợ hắn đến vậy
Xong xuôi, cậu thở phì ra, lấy một bịch khăn giấy lúc nãy đám con gái cho cậu lau mặt sạch sẽ rồi về phòng làm việc.
-"Em về rồi à?"- bà chị JiHan đi công việc cuối cùng cũng về, vẻ mặt vui sướng khi gặp thằng cha giám đốc" đẹp trai lai láng hiếm có khó tìm" đâu như cậu, vừa mới gặp mặt ác quỷ xong, ba hồn bảy vía vẫn chưa về đủ đây
-"Lần sau nhất định em sẽ không đem hồ sơ lên cho hắn nữa đâu, nếu đi nữa em nhất định phải tốn tiền thay tim mất!"- cậu đưa tập hồ sơ cho chị ấy mặt mũi vẫn còn lơ ngơ chưa tỉnh táo
-"Chủ tịch làm gì mà em sợ dữ vậy?"- bà chị ấy không giúp thì thôi đi đã vậy còn ngồi cười nữa mới hay
-"Thôi em không muốn nhớ đến hắn đâu, làm việc, à đúng, giờ em cần làm việc"- cậu lắc đầu nguầy nguậy , lật đật lấy vài cuốn tài liệu ra coi, nhưng đầu óc cứ để đâu không có chú ý tới công việc đâu
*Ra về*
Mọi người thu dọn cái đống tài liệu của mình trên bàn, rồi ai nấy rủ nhau đi về, cậu cũng không ngoại lệ, thu dọn tất cả rồi lon ton đi về.