Vài năm sau ...
Trong căn hộ kí túc xá của BTS, không ngày nào mà không có tiếng ồn phát ra làm phiền đến hàng xóm xung quanh. Hết tiếng la mắng của Jin đến tiếng làm hư đồ đạc của Namjoon, tiếng sửa chữa đồ của Yoongi, tiếng la hét nghịch ngợm như con nít của Hoseok, tiếng Jimin dùng cả cái bàn để luyện tập, rồi lại đến tiếng Taehyung và Jungkook chơi game. Thật sự quá ồn ào!
Đêm đến cũng là lúc căn hộ rộng lớn yên tĩnh được một chút. Một chút thôi, vì ẩn sau cánh cửa cánh âm kia là tiếng thở đứt quãng, tiếng da thịt chạm vào nhau, cả tiếng rên la đầy gợi cảm. Các thành viên khác cố gắng không để tâm đến những thanh âm vô cùng ám muội đó mà cố gắng đi ngủ. Thế nhưng, âm thanh mỗi lúc một lớn, một rõ ràng, khiến tai không muốn nghe cũng không xong. Thật quá đáng!
Trong căn phòng nào đó, có hai người sau khi cật lực "làm việc" đã kiệt sức, thở hổn hển. Người con trai với nước da trắng hồng đánh vào ngực người bên cạnh, giận dỗi:
- Một ngày anh không làm là chịu không được à?
- Không . Với sức của anh, thâu đêm cũng chẳng hề hấn gì.
- Anh đúng thật là đồ "trâu bò", Kim Tae Hyung!
- Còn em là cô vợ tuyệt vời, Jeon Jungkook.
Anh rướn người kéo Jungkook vào nụ hôn sâu, tay ôm chặt lấy cậu. Cả hai cùng nằm trong chăn, quấn lấy nhau không rời trên chiếc giường kingsize rộng rãi. Jungkook rúc đầu vào hõm cổ anh, hôn lên đấy, rồi lại dụi đầu vào ngực anh mà ngủ, hệt như chú mèo con.
- Chồng à, em yêu anh!
- Anh cũng yêu em, rất nhiều!