Mục lục
Siêu sao phản công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 123: PHÓNG HỎA




CHƯƠNG 123: PHÓNG HỎA

An Chi cúp máy, xoay đầu lại nhìn, Cố Vũ Thành cười như không cười nhìn cô ấy, hỏi: "Sao thế? Nói chuyện với anh trai vui vậy sao?"

An Chi đẩy Cố Vũ Thành: "Được rồi, được rồi, anh mau đi tắm đi."

Cố Vũ Thành cảm thấy hơi bất ngờ: "Sao thế? An Chi……em……không phải em……không phải em muốn ngủ chung với anh tối nay đấy chứ?"

An Chi bĩu môi: "Sao nào? Không được à?"

Cố Vũ Thành cười híp mắt, hỏi: "Em phải biết, anh……không còn là anh của ba năm trước nữa!"

Cố Vũ Thành của ba năm trước, dù là ngủ cùng một giường, anh ta cũng tuyệt đối không động tay động chân lung tung, qua sự đồng ý của An Chi, nhiều nhất cũng chỉ động chạm bên ngoài, để giảm bớt sự khó chịu của bản thân.

Thật ra nghĩ lại, cũng là vì thật sự thích cô ấy, sợ sau khi có được con người cô ấy sẽ làm cô ấy bị tổn thương nhiều hơn, nên anh ta luôn không nỡ.

Nhưng bây giờ đã khác lúc trước, một cô gái đáng yêu như vậy nằm ngủ bên cạnh mình, hơn nữa còn là cô gái mà mình ngày đêm mong nhớ, đến cả nằm mơ cũng mơ thấy cô ấy, làm sao anh ta có thể kiềm chế được?

An Chi lại mỉm cười như không có gì: "Được rồi được rồi, anh mau đi tắm đi, em ở đây đợi anh."

Cố Vũ Thành hôn lên trán An Chi một cái, sau đó sốt ruột vội vàng chạy vào nhà tắm, mở nước ra, làn nước ấm tuôn ra từ vòi sen, dường như làm cho nhiệt độ cơ thể anh ta nóng lên thêm.

An Chi, thật sự đã chuẩn bị xong rồi sao? Thật sự quyết định rồi sao? Hay là……muốn thử anh ta một phen?

Không thể nào? Sao có thể dùng cách thử thách tàn nhẫn như vậy? Bản thân rõ ràng rất muốn, haiz, bỏ đi, nên nghe theo ý của An Chi đi.

Suy nghĩ như vậy, anh ta không còn sốt ruột mà giảm tốc độ lại.

An Chi ngồi trong phòng, buồn chán mở cửa tủ quần áo ra rồi đóng lại, cứ mở ra rồi đóng lại.

Cố Vũ Thành sao lại chậm chạp như vậy, rốt cuộc có hiểu hay không nhỉ?

Suy nghĩ như vậy, An Chi buồn chán ngồi lên giường.

Nhìn bản thân mình trong gương, rõ ràng là rất xinh đẹp, Cố Vũ Thành cũng thật là, lẽ nào……đối với anh ta mà nói, cô ấy không có chút hấp dẫn nào sao?

Nghĩ đến đây, An Chi liền sờ vào gương mặt nhỏ của mình, đâu có, rất đẹp mà.

Lẽ nào……vấn đề nằm ở vóc dáng, có phải bản thân quá ốm, không có chút hấp dẫn đối với anh ta, nhưng mà……đa số đàn ông đều cảm thấy con gái ốm sẽ đẹp hơn mà?

An Chi đưa hai tay sờ vào vòng một của mình, tuy chỉ là áo ngực kích cỡ B, nhưng nhỏ nhắn xinh xắn như vậy, lẽ nào người đàn ông đó lại thích kích cỡ to.

Suy nghĩ như vậy, An Chi liền tạo dáng chữ S.

"Tách tách——"

An Chi đang ngắm nhìn cơ thể của mình thì xoay đầu mạnh qua, Cố Vũ Thành đứng trước cửa nhà tắm, trên tay đang cầm máy chụp ảnh.

An Chi ngại ngùng đỏ mặt, giơ ngón trỏ ra, đi đến trước mặt Cố Vũ Thành, chỉ vào mũi Cố Vũ Thành, nghiêm túc nói: "Anh……anh……anh đang chụp lén à."

Cố Vũ Thành để máy chụp ảnh xuống, nắm lấy ngón trỏ của An Chi, nhẹ nhàng nói: " Cô An Chi, anh nhìn một cách quang minh chính đại mà……vóc dáng, ừm……rất đẹp!"

An Chi vô cùng ngại ngùng, vào đúng lúc này, cô liếc nhìn xuống cơ bụng của Cố Vũ Thành. Cả người Cố Vũ Thành từ trên xuống dưới chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm.

Ôi……vóc dáng này, rõ ràng là giống hệt như Bành Vu Yến!

An Chi rút ngón tay ra khỏi tay Cố Vũ Thành, nuốt nước bọt, đưa tay chọc chọc vào cơ bụng của Cố Vũ Thành.

Bụng của Cố Vũ Thành rất săn chắc, dù đã mở điều hòa nhưng ngón tay An Chi vẫn rất lạnh, cô nhẹ nhàng chọc vào, anh ta không căng thẳng mới là lạ!

Cố Vũ Thành lại tóm lấy ngón tay An Chi lần nữa, kéo An Chi đến trước lồng ngực mình, vòng một kích cỡ B của An Chi dán chặt vào lồng ngực của Cố Vũ Thành.

Vì sự đụng chạm này mà Cố Vũ Thành cảm thấy toàn thân nóng bừng, bên dưới đã có phản ứng.

Cố Vũ Thành kiềm chế, nhẹ nhàng nói bên tai An Chi: "An Chi……em nhóm lửa xong thì phải có trách nhiệm dập lửa đấy? Hoặc là……em có đồng ý không?"

An Chi đương nhiên hiểu, lỗ tai cô ấy đỏ bừng, nhưng cô ấy không định bỏ qua cho Cố Vũ Thành như vậy.

Cô nhón chân lên, bờ môi dừng lại ở xương quai xanh của Cố Vũ Thành, nhẹ nhàng cắn một cái, trêu học nói: "Không……lửa này không đủ lớn."

Cố Vũ Thành không ngờ An Chi sẽ phản ứng như vậy.

Anh ta hôn lên vành tai An Chi, nhẹ nhàng cắn một cái, nhưng rõ ràng đây không phải là chỗ mang đến cảm giác cho An Chi.

Quả nhiên……An Chi không phải là cô gái bình thường.

Cố Vũ Thành từ bỏ việc cắn vào tai cô ấy, chuyển sang hai má của cô ấy, sau đó là đến hõm cổ, nhẹ nhàng hôn lên, một quả dâu đã được trồng thành công.

"Ư a……" An Chi bị nụ hôn nhẹ nhàng kia làm cho bản thân không kiềm chế được mà khẽ kêu lên một tiếng.

Cố Vũ Thành đã tìm được, thì ra chỗ nhạy cảm của An Chi là hõm cổ.

Sau khi anh ta biết được điều này, anh ta liền không chút kiêng dè mà hôn thật mạnh vào cổ An Chi, từng hơi thở nóng bừng phà vào làn da trắng mịn của cô ấy.

An Chi lại không chịu được sự trêu chọc, muốn vùng vẫy thoát ra.

Cố Vũ Thành lại kề sát vào cô ấy, vòng một nhỏ nhắn lại dán chặt vào lồng ngực săn chắc của Cố Vũ Thành, Cố Vũ Thành hỏi: "Thế nào? An Chi……bây giờ……lửa đã bùng lên chưa?"

An Chi chưa từng trải, khả năng trêu chọc sao bằng được Cố Vũ Thành.

An Chi ngại ngùng vùi đầu vào lồng ngực của Cố Vũ Thành, nhẹ nhàng nói: "Cố Vũ Thành, em sẽ chịu trách nhiệm dập lửa."

Cố Vũ Thành nghe thấy câu này, liền yên tâm thoải mái mà trả lời: "Vâng……nữ vương đại nhân của anh."

Tay của Cố Vũ Thành vuốt xuống chân An Chi, bàn tay tìm thấy quả dâu đáng yêu kia, nhẹ nhàng sờ vào.

Cơ thể An Chi co lại: "Aaa……"

Cố Vũ Thành vừa hôn An Chi, vừa bế cô ấy lên đặt xuống giường.

Rất may là sức lực của Cố Vũ Thành dùng rất đúng lúc.

An Chi nhìn Cố Vũ Thành, Cố Vũ Thành nhẹ nhàng kéo hai chân An Chi ra, giọng nói đầy sự mê hoặc nhẹ nhàng vang lên bên tai An Chi: "An Chi……cho anh, có được không?"

Đến giờ phút này, anh ta vẫn không dám tin An Chi sẽ nghe theo lời mình, nhất định phải hỏi qua ý cô mới dám hành động.

An Chi nhẹ nhàng nói: "Cố Vũ Thành……tắt đèn được không? Để đèn bàn là được rồi."

Cố Vũ Thành biết An Chi đã đồng ý, anh ta ngồi dậy tắt đèn, chỉ để lại một chiếc đèn bàn nhỏ xíu, sau đó quay đầu lại nhìn, An Chi nằm đó, không hề có chút xê dịch nào.

Cố Vũ Thành nghiêng người nhìn An Chi, nhẹ nhàng: "Sợ không?"

An Chi ôm lấy bờ vai vững chắc của Cố Vũ Thành, đưa ra một yêu cầu: "Lần đầu đưa vào thì dừng lại bên trong một chút, em muốn ghi nhớ cảm giác đau đó."

Đúng vậy, cô muốn ghi nhớ, chỉ có khác đi, mới có thể ghi nhớ thật rõ.

Cố Vũ Thành gật đầu, biết An Chi muốn có cảm giác đau.

"Anh đến đây……" Cố Vũ Thành nói nhỏ, hôn vào quả dâu của An Chi.

An Chi gật đầu, kéo hai chân An Chi ra, đưa vào từng chút một, đến chỗ có chướng ngại vật ngăn cản, Cố Vũ Thành đẩy nhẹ một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK