Người cuối cùng gặp qua yêu nữ, từng ở trước mặt mọi người phát ra lời thề, nói yêu quái đã bị ngựa của hắn kéo thành tàn phế, cho dù có chạy, nhất định cũng không sống được.
Chính là, ai cũng không tin, nếu là yêu quái, da thịt có bị thương đi nữa làm sao sẽ chết đây?
Huống chi, yêu quái mà cũng chết, vậy cái này…
Có điều, bốn năm này, trong chốn giang hồ cũng có chuyện lạ nổi dậy.
Tổ chức sát thủ Ẩn Nguyệt các xuất hiện một tuyệt đỉnh cao thủ, cướp của người giàu giúp người nghèo, gặp thương giết thương gặp quan giết quan, chỉ cần có tiền có quyền mà tâm là người ác, nàng đều giết, hơn nữa cho tới bây giờ cũng không có thất thủ qua.
Mọi người đối với người này biết rất ít, chỉ biết nàng là nữ tử, cũng chưa có bất luận kẻ nào thấy qua dung mạo.
Hoặc nói một cách khác, cho tới bây giờ cũng không có ai thấy qua dung mạo của nàng mà còn sống. Ai đã nhìn thấy qua tất cả đều phải chết.
Nữ tử này tương đối thần bí, thậm chí ngay cả Các Chủ Ẩn Nguyệt các cũng chỉ có thể thấy dung mạo được phủ khăn che mặt thôi.
Có người suy đoán, nữ tử này chính là yêu quái bò ra trong đất bùn ở lần cúng tế bốn năm trước, nói nàng không có chết, mà là hóa thân của Diêm La, số mệnh phải làm sát thủ hành tẩu trong giang hồ.
Vả lại trong lúc nàng thi hành nhiệm vụ, những người bốn năm trước có tham dự qua chuyện chôn người sống cầu mưa, một tên tiếp một tên lần lượt chết đi, ngay cả Thái Thú cũng không thoát khỏi điều xấu.
Bất quá hành tung của nàng cũng rất quỷ dị, việc làm của nàng trên giang hồ có thể không ai sánh bằng.
Quán trà bên đường là nơi tổng hộp đủ mọi loại tin tức truyền ra, mà được nói nhiều nhất, chính là quan hệ giữa nàng và Tiêu Phương.
Tiêu Phương, cũng vì vậy trở thành nhân vật trong truyền thuyết. Dịu dàng như ngọc, quạt long, khăn quấn đầu, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, tất cả những thứ này đều là do người đời đánh giá về Tiêu Phương.
Dĩ nhiên, trừ đi những thứ này, còn có Bách Biến công tử, Ngọc Diện thần toán, thần y tái thế, vân…vân...