Đang suy nghĩ, chợt nghe trên đỉnh tường thành có tiếng người truyền đến, dường như đang gọi nàng.
Như Thương vội vàng lui về phía sau mấy bước, rồi ngẩng đầu nhìn lên, lúc này mới phát hiện ra thì ra là Quỷ Đồng đứng trên cổng lầu thành, đang vừa phất tay vừa hô to về phía nàng:
"Như Thương tỷ tỷ! Tình hình bệnh dịch đã giải trừ! Chủ nhân nói ngươi nếu muốn đi vào, bây giờ đã có thể rồi!"
Nàng sửng sốt, thuận miệng hỏi lại:
"Nhanh như vậy? Sao các ngươi khẳng định đã được loại trừ?"
Quỷ Đồng rất là hưng phấn trả lời nàng:
"Quá thần kỳ! Thi thể vừa đốt lên, tất cả những người bị chết đều hóa thành nước đặc, sau đó lại biến thành khói nhẹ vừa thổi liền giải tán. Có một số tứ chi của người nát vụn, miệng vết thương chỉ cần được khói của thi thể nữ nhân đẹp mắt thổi đến, thì lập tức khôi phục nguyên vẹn. Hiện tại thiêu hủy thi thể xong rồi, chủ nhân nói hắn khẳng định tình hình bệnh dịch trong thành đã được loại bỏ, ngươi có thể đi vào!"
Mắt Như Thương sáng lên, về kết quả thi thể La Sính có thể giải dịch độc, nàng đã làm qua rất nhiều loại giả thiết, nhưng không có loại nào giống như lời Quỷ Đồng nói.
Đúng thật là rất không hợp quy luật, thậm chí có chút thần thoại.
Nhưng mà suy nghĩ lại một chút, ba người bọn họ đi chuyến Dược Vương Cốc này, lại cảm giác như đã trải qua một đoạn thần thoại vậy?
Những việc trải qua với địa phương đủ loại kỳ quái, e rằng nói ra sẽ không có ai tin.
Thậm chí rất có thể vào nhiều năm sau, về tòa Dược Vương Cốc này, ngay cả mấy người bọn họ cũng sẽ cảm thấy chẳng qua là đã từng xuất hiện ở trong mộng lẫn nhau.
Đối với hiện tượng vượt quá mức bình thường, mọi người cũng không cách nào hiểu được kết quả của tình huống đó, có lẽ sẽ lựa chọn lãng quên.
Như Thương đưa mắt nhìn lại cửa thành lần nữa, tiếng va chạm ở bên trong vẫn như cũ không ngừng.
Đôi mày thanh tú khẽ nhíu, nàng biết sau khi loại bỏ tình hình bệnh dịch, kế tiếp điều quan trọng nhất chính là ổn định lòng người.