"Trước tiên nói một chút, về chuyện tại sao ngươi sợ máu hắn?" Nàng chỉ vào Cô Độc Chứng hỏi: "Máu của hắn có thể lấy mạng người sao?"
Vấn đề này khiến quỷ hài tử nghe xong có chút mờ mịt, không trả lời ngay, giống như là đang suy nghĩ.
Qua thật lâu, hắn mới khẽ lắc đầu, nói:
"Ta cũng không biết. Chỉ cảm nhận được máu của hắn thật khủng khiếp, có thể làm ta chết, cho nên mới sợ."
Lời này quanh quẩn ở trong đầu Như Thương rất nhiều lần, thật ra cũng không có gì khó hiểu. Cô Độc Chứng là người đã từng bị ngâm trong nước thuốc, ngay cả rắn độc cũng phải sợ máu của hắn. Nay lại dọa một hài tử từ nhỏ ăn thịt người chết lớn lên, cũng không tính là chuyện lạ.
"Ngươi nhất định không có tên, ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên!" Như Thương nói sang chuyện khác: "Chúng ta một lát phải cùng nhau xung phong liều chết đi ra ngoài, coi như là đồng bạn, dù sao vẫn không thể ngay cả tên gọi của nhau cũng không biết.
"Ừm." Quỷ hài tử gật đầu, nhìn nhìn Cô Độc Chứng, bộ dáng giống như là muốn được sự đồng ý của hắn. Chẳng qua đối phương đang ngủ, một chút phản ứng cũng không có.
Như Thương thấy buồn cười, vì vậy chủ động kéo xuống ống tay áo quỷ hài tử, nói:
"Không cần chuyện gì cũng hỏi chủ nhân! Ngươi có một cái tên để gọi, như vậy đối với chủ nhân ngươi cũng tiện lợi hơn rất nhiều, hắn cao hứng còn không kịp đấy!"
Nghe nàng nói như vậy, quỷ hài tử như trút được gánh nặng trong lòng, vì thế nhìn về phía Như Thương, không nhiều lời, chờ đợi nàng đặt tên cho mình!
Như Thương suy nghĩ một lát, vốn có ý định đặt tên giống như dân chúng bình thường, để hài tử này giống những đứa trẻ khác.
Nhưng nghĩ lại thấy mấy tên đó dùng ở trên người hắn thật sự có chút quái dị, vì vậy buông tha cho "Tính danh cải tạo"(tính danh cải tạo = sửa đổi tên họ), dứt khoát nhìn hắn nói:
"Vậy thì gọi là Quỷ Đồng đi! Quỷ là ma quỷ, Đồng của nhi đồng."