Toàn thân hơi thở của người sống, quỷ quái sợ nhất chính là cái này chứ?
Đang suy nghĩ, Quỷ Đồng đã đi đến tiến vào trong nước.
Hài tử này rất quái lạ, ngay lúc đầu dọc theo đường đi từ Hách Thành đến Thục Đô bọn họ đã phát hiện, hắn mặc dù chưa từng thấy qua nước, nhưng mà trời sinh lại biết bơi, hơn nữa bơi vô cùng tốt.
Như Thương nói cho bọn họ biết đây là một loại bản năng của con người, khi ở trong cơ thể người mẹ đều được bao bọc bởi nước ối, thai nhi vốn đã biết bơi, chẳng qua Quỷ Đồng không có quên được bản tính trời sinh này thôi.
Đang suy nghĩ, hài tử đã đến giữa sông, đi lên trước hai bước nữa là có thể đưa tay chạm được nữ tử kia.
Thần kinh hai người trên bờ theo dõi bị kéo căng đến cực điểm, toàn bộ ánh mắt không di chuyển mà nhìn chằm chằm vào xem có xảy ra biến đổi khác thường gì.
Quỷ Đồng lúc này duỗi tay đến, xem ra là muốn chạm vào vai nữ tử.
Thời điểm nghĩ đầu ngón tay của hắn có thể sẽ chạm đến, nữ tử đột nhiên ngưng nức nở, liền phát ra một tiếng sợ hãi kêu, tiếp theo là ở trong nước lướt nhanh di chuyển đứng lên!
Đúng vậy! Là di chuyển!
Không phải chạy, cũng không phải bơi!
Bất kỳ động tác nào nàng làm cũng không giống người bình thường, thân thể trôi về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Quỷ Đồng bắt lấy không được, trong lúc nhất thời không kịp có phản ứng.
Lúc này, ở trên bờ cất Cô Độc Chứng cất giọng lên:
"Quỷ Đồng! Mau đuổi theo!"
Hài tử vừa nghe được chỉ thị của Cô Độc Chứng, không chút nghĩ ngợi, lập tức bơi đuổi theo nữ nhân kia.
Một người nhẹ nhàng lướt, một người bơi cực nhanh, nhưng giữa hai người vẫn kéo ra một khoảng cách.
Trên bờ Như Thương và Cô Độc Chứng cũng chạy theo, men theo bờ sông suýt nữa đuổi kịp song song với nữ tử kia.
Nhưng thật kỳ quái, bất kể như thế nào bọn họ cũng không xông tới trước mặt nữ tử được.
_________________