• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lưu Hii

Vụ việc của Tần Phong, đã nhấc lên một hồi sóng to gió lớn.

Đế Vương giận dữ, Liên Tần muốn cầu tình, bị hắn không chút lưu tình nào quát nạt một lúc, suýt chút nữa bị liên luỵ.

Tạ Trọng Tự ngồi trong Ngự Thư Phòng, uống canh hạt sen ngân nhĩ* Tần Vân Sam mang đến, thong thả ung dung nói, "Liên Tần nương nương, hậu cung không được phép can hỏi chính sự. Tần đại nhân nếu vướng vào luật pháp, sẽ có Đại Lý Tự xử lý, nếu vô tội oan uổng, Thích gia cũng sẽ tới bồi tội. Ngài gấp cái gì chứ?"

Tần Vân Sam không ngờ Tạ Trọng Tự đang ở đây, nghẹn một hơi lên không được xuống cũng không xong, sắc mặt tím tái như người mất hơi thở

Tần Vân Sam không ngờ Tạ Trọng Tự đang ở đây, nghẹn một hơi lên không được xuống cũng không xong, sắc mặt tím tái như người mất hơi thở.

Nàng ta không có tâm trạng để nói chuyện nữa, nói xong vài câu lấy lệ, lập tức bỏ chạy rời khỏi đó.

Tạ Trọng Tự buông chén sứ mạ vàng, lấy khăn gấm lau khoé môi, "Liên Tần nương nương đi thong thả nha. Canh hạt sen ngân nhĩ không tồi, lần sau nhớ thả thêm vài quả cẩy kỷ thanh nhiệt hạ hoả."

Tần Vân Sam dường như sắp không giữ được vẻ mặt nhu nhược dịu dàng của mình, bước chân lảo đảo rời đi.

Tạ Trọng Tự không có chút tự giác nào về việc vừa khi dễ người khác, nàng nhún vai làm nũng, "Phụ Hoàng, con tới mượn mấy quyển sách binh pháp. Sách lần trước đã xem xong hết rồi."

"Đều ở bên kia, con tự lấy đi." Tạ Sách bất đắc dĩ nói, "Mấy hôm trước con đi Đại Lý Tự? Trị nhi nói với ta là con ném nó ở đó liền rời đi."

Hắn còn uỷ khuất rất lâu nữa.

Tạ Trọng Tự đứng trước kệ sách làm bằng gỗ lê, vừa chọn sách vừa nói, "Dạ. Con hiểu Thích Văn Lan, tính tình hắn nóng nảy, đánh người giết địch thì không sao, nhưng đọ trí thông minh với người khác thì không tới."

Nếu thấy con cừu béo sắp giết thịt chạy thoát, nàng sẽ buồn bực chết mất.

Tạ Sách đảo mắt suy tư. Mặc Lâm dù là người hấp tấp lại khinh cuồng, nhưng xuất thân thế gia, cũng trung quân với nước, ứng cử viên không tồi cho chức phò mã.

Trọng Trọng đã mười lăm gần mười sáu, cũng nên suy xét đến hôn phối rồi.

Tạ Trọng Tự chọn ba quyển sách luận, ném cho Diệp Trúc giữ, chuẩn bị rời đi. Tạ Sách đột nhiên nói, "Mồng bảy tháng bảy sắp tới, cung yến Thất Tịch, có muốn mời người nào vào cung không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK