• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lưu Hii

Giọng điệu cùng với ngữ khí "bạch liên" quen thuộc này làm cho Tần Vân Sam có chút ngốc, nàng ta muốn mở miệng nói cái gì đó, liền nghe Tạ Trọng Tự nói trước, "Nương nương, ta có chút mệt mỏi, không thể tiếp đãi được nữa! Diệp Trúc, tiễn nương nương ra ngoài."

Sắc mặt Tần Vân Sam trắng bệch, không kịp ngăn cản Diệp Trúc bưng cái tráp ngọc đựng kim thoa kia tới, sau lại trơ mắt nhìn cung nữ nhận lấy đồ bổ mà nàng ta đem đến, sau đó đổi bằng lễ vật quý giá hơn.

Này.... Không phải là thứ nàng ta muốn mà!

Nàng ta thiếu một chút trang sức này sao?!

"Nương nương." Diệp Trúc làm xong mọi chuyện, ôn nhu mở miệng, "Nô tỳ tiễn ngài hồi Bồng Lai điện."

Sau đó dẫn đầu cất bước ra khỏi đại điện. Tần Vân Sam chỉ có thể cắn răng đuổi kịp, không cam lòng mà rời đi.

Chờ hai người bọn họ đi rồi, tâm tình của Tạ Trọng Tự không tồi.

Trang sức của nàng có cả sọt, nửa đời người cũng dùng không hết, vừa hay có thể đưa cho Tần Vân Sam.

Tần Vân Sam mặc quần áo và trang điểm theo phong cách thanh thang quả thuỷ*, không có khả năng nàng ta dám đem những kim thoa vàng bạc nàng tặng cắm lên đầu.

(*Thanh thuần tới mức vô vị nhạt nhẽo.)

Đồ vật có khắc dấu ấn của Hoàng Gia cũng không thể mang đi bán lấy tiền.

Chỉ có thể dùng để tặng lại hoặc là ban thưởng cho kẻ khác.

Nàng cũng thuận tiện biết được Tần Vân Sam qua lại mờ ám với ai.

Tóm lại, những trang sức đó, đối với Tần Vân Sam mà nói, ngoại trừ làm cho nàng ta ấm ức ngột ngạt, còn xoá bỏ đi giá trị của những thứ đồ bổ quý giá mà nàng ta tặng cho nàng. Nhìn Tần Vân Sam bị nghẹn ở họng như vậy, Tạ Trọng Tự vô cùng vui vẻ.

Thị tộc của Tần gia thống lĩnh, bá chiếm một phương, chèn ép bá tánh.

Ngoài sáng trong tối, náo loạn quấy phá triều đình không ít.

Từ từ rồi sẽ đến.

Không biết Tạ Trọng Tự đang nghĩ đến cái gì, mắt hạnh mang ý cười, mí mắt cong cong.

Dù sao thì tương lai còn dài .....

Nàng có thể đem đám u nhọt ngoan cố này nhỏ sạch tận gốc.

*

Vọng Đô nằm giữa lòng Đại Tề, dòng người náo nhiệt từ nam chí bắc, phong cảnh bốn phương tám hướng, phồn hoa tráng lệ. Nhưng cũng có nơi thanh u*, ví dụ như chùa Hàn Sơn.

(*thanh tịnh và đẹp đẽ, đẹp và tĩnh mịch.)

Hôm nay, ánh nắng rực rỡ trãi đều mọi ngóc ngách của ngôi chùa, oanh tước* líu lo trên cành cao, hót vang uyển chuyển.

*Chim oanh và chim se sẻ

*Chim oanh và chim se sẻ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK