• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lưu Hii

Nếu ví phụ thân hắn như con mèo chiêu tài, chỉ là linh vật, thì đại bá hắn là kẻ vô cùng đáng sợ.

Hắn ít nói ít cười, còn có một cái chày mang công hiệu trừ tà... Đừng nói là tà ma ngoại đạo, ngay cả hắn thấy thứ đó còn muốn chạy xa thật xa.

Tề Nhạc từ nhỏ đến lớn đều được nuông chiều, người có chút điên điên, cho dù trong lòng có sợ, hắn vẫn có thể cợt nhã đùa vài câu.

Nhưng hôm nay, hắn nhìn đến đại bá đang viết nhanh trước thư án, chân giống như rót chì, nâng lên cũng không được, hắn nuốt ngụm nước bọt, nói “Đại bá, đang bận sao?”

Tề Chương liếc mắt nhìn hắn “Đêm hôm khuya khoắt, con cú nhỏ không đi ngủ, muốn tìm ta làm gì?”

“.....Ngài cũng không ngủ được sao?” Tề Nhạc chân chó rót chén trà cho Tề Chương, “Con mới từ sòng bạc trở về, thắng được chút ít, lại nghĩ đến, xưa nay sinh hoạt tiêu dùng đều cậy nhờ vào đại bá ngài, cha con bên này và con lại chẳng nên thân, con nghĩ nghĩ, cảm thấy áy náy a, nên mới hơn nửa đêm tới tìm ngài sám hối một chút đó.”

Tề Chương “....”

Tên tiểu tử này được nuông chìu lại bướng bỉnh đúng là không để người khác an tâm được, toàn thân trên dưới đều là gân lười, huyết mạch tương thừa với phụ thân hắn, bớt lo là hắn chưa từng làm ra hành động nào quá khác người, vuông ra vuông, tròn ra tròn, người không chí tiến thủ nhưng lại vô hại.

Chỉ là thêm một cái miệng, trong nhà cũng không thiếu một chén cơm cho hắn ăn.

Nếu là bình thường, Tề Chương mí mắt cũng không thèm nhấc, bảo hắn lăn được bao xa thì lăn không cần ở đây nháo.

Nhưng đêm nay, vốn chính là hắn không ngủ được, sắc mặt Tề Chương trầm xuống nhắc nhở Tề Nhạc “Biết bản thân không nên thân, thì nên biết cầu tiến một chút. Đừng có gây phiền phức cho ta là được.”

Tề Nhạc cười hihi dạ vâng, cái đầu lúc nào cũng chỉ biết ngông cuồng ăn chơi bài bạc, đột nhiên sắc bén hỏi “Đại bá, ngài quen biết Lưu đại cẩu sao? Là tên cầm đầu mấy tên côn đồ ở sòng bạc, tính ra thì, hắn là con của người hầu ở Tề gia, sau khi cuộc lại khế ước bán thân, hắn hoạt động theo tam giáo cửu lưu.”

Còn hai người ở Biệt Trang kia, một người là thiếu niên, một người là lão trung niên, đều xem như đang đi theo hắn chơi bời đi.

Mới vừa rồi Tề Nhạc vô cùng hoảng hốt, nhưng khi cưỡi ngựa như điên trên đường, bị gió đêm thổi cũng tỉnh táo không ít.

Trước khi Ly Ngọc chọc tim phổi, bức cho bọn chúng mở miệng, thì không có khả năng hai người bọn chúng biết gì nói đó với hắn, nhưng có một lúc, Tề Nhạc hihi haha đến nói chuyện với bọn chúng, chúng không một chút để ý, có một người suýt chút nữa buột miệng thốt lên ba từ “tiểu thiếu gia”!

Có khả năng bọn chúng biết hắn.

Hai người này quen biết, nhưng còn những tên đã chạy thoát thì sao?

Càng miễn bàn đến lời mà bọn chúng nói ra, chỉ ra và xác nhận phía sau bức màn là đại bá!

Khẳng định đại bá cũng biết chuyện này. Vòng vo thử tới thử lui, không bằng trực tiếp xé rách mặt nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK