• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lưu Hii

Tạ Y Nhu đờ ra một lát, sau đó giương đôi mắt mờ mịt mà nhìn, lọt vào tầm mắt chính là gương mặt vô cùng sinh đẹp. Thiếu nữ đứng trước mặt nàng ta, tuổi có thể xấp xỉ, hoặc có thể hơn vài tuổi, váy đỏ kiều diễm trên người vô cùng đẹp đẽ.

....Người này là ai?

Nàng ta theo bản năng nhận lấy nhánh nguyệt quế, ngơ ngác mở miệng, "Đa, đa tạ. Vị tỷ tỷ này là?"

Có lẽ bởi vì Tạ Trọng Tự cười vô cùng hiền lành, nên đã có hảo cảm ba phần.

Nếu nói về bối phận thì bổn cung là đường tỷ của ngươi. Tạ Trọng Tự chậm rãi nói, "Ngươi gọi ta là tỷ tỷ cũng đúng. Thúc phụ mấy năm nay vừa vào Kinh Thành, đúng lúc ta không có ở trong Kinh, ngày khác có rảnh, ta sẽ đến phủ bái phỏng."

Tạ Y Nhu vẫn chưa hồi phục tinh thần.

Đường tỷ?

Thúc phụ? Là gọi phụ thân của nàng sao?

Vậy nàng là...

Tạ Y Nhu "?!"

Nàng chợt hiểu ra, chẳng lẽ là kẻ hỗn đản Tạ Trọng Tự kia?!

Lại thoáng nhìn về phía Diệp Trúc một bước cũng không rời bên cạnh Tạ Trọng Tự, váy áo của cung nữ, bên hông treo lệnh bài trong cung, là nhất đẳng chưởng sự cung nữ.

Tạ Y Nhu "...."

Nàng ta hé môi muốn nói gì đó, lại cảm thấy nói xấu sau lưng người khác còn bị chính chủ bắt gặp, vừa buồn bực vừa xấu hổ, "Hoá ra là Nhĩ Ngọc Ðiện hạ. Hoa của ngài, An Vinh nào dám nhận."

"À." Tạ Trọng Tự cũng không giận, nàng cười tủm tỉm móc từ túi gấm một đài sen còn nguyên vẹn đưa cho nàng ta nói, "Vậy ăn hạt sen này đi. Lần trước ta để Diệp Trúc mang ngự y đi quấy rầy ngươi, là do thấy ngươi không tham gia yến hội lần trước do Liên Tần tổ chức. Mùa hạ ở Kinh Thành nóng bức không thể so với Hoài Thuỷ mát mẻ được, nên lo ngươi sinh bệnh, lại không có lang trung thích hợp ở bên cạnh. Cho nên ta mới bao đồng làm thay, nếu thực sự quấy rầy ngươi, áy náy quá, ta xin lỗi."

Sau khi giải thích xong mọi chuyện, Tạ Trọng Tự lại nói thêm, "Thích Quý phi vẫn luôn nhắc đến ngươi với ta mãi, nói người Hoàng Thất trong Kinh Thành, cũng chỉ có ngươi và ta là cùng thế hệ cùng tuổi. Bảo ta nên đi tìm ngươi chơi nhiều chút, nhưng thân thể ta hư nhược, chỉ có thể ở trong cung không thể ra ngoài, nên luôn hy vọng An Vinh ngươi có thể vào cung gặp ta. Hiện tại đã có thể gặp được ngươi rồi."

Ngữ khí Tạ Trọng Tự chân thành tha thiết, khi nói nhìn người sẽ nhìn không chớp mắt, làm cho người có cảm giác nàng đang móc tim móc phổi ra đối đãi với ngươi vô cùng chân thành.

Suy nghĩ của Tạ Y Nhu bị nàng cuốn đi, nàng ta ngốc lăng nhìn Tạ Trọng Tự thầm nghĩ: Không phải bọn tỷ muội chơi chung đều nói, vị đường tỷ này kiêu ngạo khinh người, rất khó ở chung sao? Giống như Thái Tử Ðiện hạ tốt mã dẻ cùi*?

(*Bên ngoài đẹp đẽ, bên trong bất tài vô dụng.)

Sao bây giờ không giống như những gì bọn họ nói....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK