• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lưu Hii

Tần Phong đáng bị thiên đao vạn quả, chết không hết tội. Nhưng chết không rõ ràng lại là chuyện khác.

Tạ Trọng Tự mở sổ ghi chép ra, hỏi "Chết thế nào? Chắc là đồ ăn trong thiên lao không ít đến nổi làm gã đói chết?"

Tạ Trị nghe nàng nói mà không lựa lời liền thấy đầu vô cùng đau, "Bị hạ độc. Lúc chết đầu lưỡi chuyển sang xanh. Ba ngày nay Trần Nhạc đã bắt những người đưa cơm nước vào thiên lao lại để thẩm vấn, trong đó có một gã tôi tớ mới tới trong lòng có quỷ, nên đã hoảng loạn cắn lưỡi tự sát. Khi định tra hỏi người nhà hắn, thì bọn họ đã chuyển ra khỏi Kinh Thành không rõ tung tích."

"Ai làm? Tra được không?"

Tạ Trị nhận lấy ly trà Diệp Trúc rót cho, hắn không uống mà nhún đầu ngón tay vào nước, viết một chữ "Thị", thần sắc nghiêm trọng.

Hắn nói, "Theo như ta tra được, thì e là bọn chúng không thoát khỏi liên quan. Có người nhìn thấy người của Bài Vân Phưởng tới nhà may y phục cho con của hắn."

Bài Vân Phưởng thuộc về Tề gia ở Dương Châu, có mặt ở khắp mọi nơi, là cửa hàng vải vóc tốt nhất ở Đại Tề. Một gã cai ngục bần hàn, không thể nào có đủ ngân lượng mời bọn chúng tới may y phục được.

Gã Tần Phong này tâm địa gian trá, lời khai nửa thật nữa giả, đợi khi bọn họ điều tra rõ ràng, mây mù sắp tan hết, thì "bang" một cái không còn manh mối nào.

Nghẹn một hơi ở ngực lên không được xuống cũng không xong, Tạ Trị bí bách đến phát điên, hắn cầm lấy chén trà lạnh một hơi uống cạn sạch, nói "Phản hết rồi. Bên trong Kinh Thành, dưới chân Thiên Tử, tam tư hội thẩm, ta lại tự mình thẩm vấn mà bọn chúng dám động tay động chân, quá vô pháp vô thiên rồi!?"

Tạ Trọng Tự quá quen với tình huống như vậy, nàng lật sổ ghi chép đến tờ cuối cùng, đột nhiên khép nó lại, lẩm bẩm "Chưa nói."

"Hử?" Tạ Trị nhìn nàng.

Tạ Trọng Tự "Gã không nói đến việc Mẫu Hậu bị ám sát, Tần Phong chưa nói."

Tạ Trị ngẫm nghĩ, "Ta đã từng ám chỉ cho Trần Nhạc hỏi gã chuyện này, nhưng không thẩm ra, chắc là gã thật sự không biết rõ chuyện này?"

Tạ Trọng Tự không tin, tới Hình Bộ, sau lại đi Đại Lý Tự muốn một quyển sổ ghi chép gốc khác. Trên đó chỉ dùng một vài từ mơ hồ "có khả năng".

Tiên Hoàng Hậu bị thương qua đời, có khả năng Tần gia đã nhúng tay vào.... Có khả năng có liên quan.

Cũng có thể không liên quan.

Xoá bỏ tỉnh lược, chẳng qua cũng là điều đương nhiên.

Việc này, hai huynh muội bọn họ cũng không làm lộ ra ngoài.

Ca ca nàng lại không để tâm, nhưng Tạ Trọng Tự lại cảm thấy vô cùng nặng nề.

Việc này quá kỳ lạ, nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, nhưng ếch ngồi đáy giếng, lần này có thể thấy rõ được thế lực của Thị tộc một chút.

Tạ Trọng Tự biết rõ Tạ Trị chỉ là bao cỏ vô dụng, ngoài cái mặt là hàng thật giá thật ra, những cái khác hắn lại mù tịt. Tấu chương năm đó đều là do nàng thay hắn ứng phó với thiếu phó*.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK