• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lưu Hii

Tạ Trọng Tự vốn mở miệng mà không cần suy nghĩ nói ra.

Phụ Hoàng tuy yêu nàng, sủng nàng, nhưng nếu liên quan tới việc triều chính, hắn sẽ không cho phép nàng càng quấy.

Chẳng hạn như kiếp trước, lúc nàng hao tổn sức lực cứu Tuyên Giác, là thực sự lấy mạng của mình ra uy hiếp hắn-- Khi hàn độc chưa diệt trừ, nàng quỳ dưới đêm đông giá rét không dậy nổi, cùng với Tuyên Giác, cùng nhau chờ đợi tuyên án cuối cùng đối với Tuyên gia.

Cuối cùng, Tạ Sách mới nhả Tuyên Giác ra, tha cho mỗi mình chàng, một người, một mạng....

Tương tự lúc này, lần này Tuyên Giác vào cung hầu thánh, vốn là do Tạ Sách bất động thanh sắt muốn khảo sát chàng. Tuy Tuyên gia chỉ là nhánh nhỏ thuộc về thị tộc ở Giang Nam, nhưng công chính liêm minh, rất hiếm khi làm việc sai trái.

Trước khi sự việc kia xảy ra, hắn vẫn rất coi trọng Tuyên gia.

Tạ Sách nghi hoặc hỏi, "Trọng Trọng biết chơi sao?"

Hắn chưa bao giờ thấy nha đầu này học chơi cờ.

Tạ Trọng Tự dõng dạc "Có thể học bây giờ ạ."

Không nghĩ tới tâm trạng Tạ Sách khồng tồi, hắn cười haha nói, "Vậy con tới đây. Phụ Hoàng ở bên cạnh xem, sẽ dạy con luôn."

Nói xong liền nhường chỗ cho nàng.

Thích Quý phi cười dịu dàng, mềm mại vỗ vỗ tay Tạ Trọng Tự, "Qua đó đi."

"Dạ?" Tạ Trọng Tự còn nghĩ rằng Tạ Sách sẽ không đồng ý, nàng ngồi trước bàn cờ, trong lòng có chút lo lắng, "Vậy phiền Phụ Hoàng dạy con rồi. À đúng rồi, còn có Tuyên công tử, đợt lát nữa ngươi có thể sẽ phải chịu đựng ván cờ lộn xộn của ta đấy."

Thật ra cờ thuật của Tạ Trọng Tự không kém, ngược lại có thể nói vô cùng cao tay, nàng đã từng nghiêm túc học hỏi những kỳ thủ khác, cũng từng học ở chỗ lão hoà thương ở chùa Hàn Sơn, nửa thua nửa thắng. Sau khi bị nhốt chốn thâm cung, cũng không có trò gì để giải buồn, liền tự hạ cờ đọc sách.

Nhưng... Trước mắt đời này nàng chưa từng tiếp xúc qua cờ vây.

Vì vậy, Tạ Trọng Tự không thèm nghĩ ngợi, hùng hổ mà hạ cờ ngay trung tâm bàn cờ.
Vị trí Thiên Nguyên*.

(*Bàn cờ vây chính thức có hình vuông, có mười chín đường thẳng song song, ngang dọc, tạo thành ba trăm sáu mươi mốt điểm giao nhau. Chín trong số các giao điểm được đánh dấu bằng các chấm đen lớn để dễ định vị, và chín chấm đen này được gọi là "sao" (hay "vị trí sao"). Vị trí ngôi sao ở tâm bàn cờ được gọi là "Tianyuan" (tọa độ điểm: K10).)

Thông thường mà nói, bước đầu tiên sẽ chẳng ai hạ cờ nơi đó cả.

Trừ phi muốn tạo ra sự khác biệt, nhằm trào phúng châm biếm đối phương.

Tạ Sách há miệng định nói "....."

Tuyên Giác "....."

Trong nháy mắt Tuyên Giác cho rằng mấy ngày trước đây chàng đã nghĩ nhiều rồi. Lúc này nàng vẫn ngây thơ hồn nhiên, làm điều gì cũng không sợ hãi, gần như không thèm kiêng nể ai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK