Bộp. Tay còn lại của mẹ Lục bỗng dưng đè lên trên, hoàn toàn che khuất tờ giấy, gương mặt được chăm sóc kỹ lưỡng cố gắng nở nụ cười hiền lành dễ gần: “Không có gì, bác gái lấy nhầm đồ thôi.” Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đời này, nắm lấy tấm chi phiếu, vo tròn nhét vào túi xách. Sau đó tháo vòng ngọc màu sắc cực tốt trên tay xuống, trực tiếp tặng cho Vân Xu: “Đến đây, đây là quà gặp mặt bác gái tặng ngươi, xem trí nhớ của ta này, vậy mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.