“Xu Xu tỉnh sao?” Giọng nói lạnh bang vang lên. Hộ sĩ nói: “Kê tiên sinh, Vân tiểu thư mới vừa tỉnh không lâu.” Kê Phi Bạch gật đầu: “Đa tạ.” Sau đó nhanh chân đi vào phòng bệnh. Vân Xu dựa vào giường bệnh, nghe tiếng mở cửa thì nghiêng đầu nhìn sang: “Ai vậy?” “Là ta.” Vân Xu cười nói: “Ngươi đến rồi.” Nàng ngửi ngửi, mơ hồ ngửi được mùi hương phiêu tán trong không khí: “Còn mang theo hoa nữa à.” “Hôm nay là ngày tháo bang mắt của ngươi, cho nên ta mang hoa tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.