Khi Vân Xu đang mơ màng ngủ, trên mặt nàng truyền tới cảm giác có một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào, động tác của người đó cực kỳ cẩn thận, giống như một chiếc lông vũ đang nhẹ nhàng lướt qua, vừa mềm vừa ngứa. Nàng khó khăn mở mắt, liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc: “Phu quân?” “Xin lỗi, đánh thức ngươi rồi.” Mỹ nhân nằm trên giường ánh mắt mônng lung, sắc mặt hồng hào, mái tóc đen mượt phủ bên má, dáng vẻ lười biếng, xinh đẹp như đóa hoa chớm nở, đôi tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.