“Tinh Vũ: !!!” “Tinh Vũ: Trời trời trời trời ơi!!! Ngươi đã online rồi! Ta đợi ngươi đến hoa cũng tàn! Ngươi có thấy nước hồ Tây không! Đó chính là nước mắt của ta! Huhuhu.” “Tinh Vũ: Ngươi có nghe thấy tiếng thét gào trong lòng ta không! A…” Còn thêm mấy gói biểu cảm khóc thút thít. Khung trò chuyện bật ra, Vân Xu đã bị lời thoại mang hương vị cổ xưa chấn động giật mình, sau đó khẽ cười ra tiếng. Tinh Vũ vẫn thú vị như vậy, nàng là người Vân Xu quen biết khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.