Chẳng trách vầng trán của hắn và vị phu nhân này có chút giống nhau. Vân Xu rất tin cậy Quý Thừa Tu, đối với mẹ Quý tự nhiên cũng có thêm vài phần thân thiết, “Bác gái, chào buổi trưa ạ.” Mẹ Quý cố gắng tỏ ra phong thái giống như một vị trưởng bối, đi đến nắm lấy tay Vân Xu, thấy nàng không có ý bài xích, nét cười trên mặt càng rạng rỡ: “Xu Xu à, Thừa Tu con trai ta trong khoảng thời gian này làm phiền ngươi quá, tính tình hắn không tốt, may...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.