Phạm quy thật rồi, hắn thở dài. "Vậy...cảm ơn ngươi." “Trái tim ta vừa mới nhảy ra ngoài và tìm tới chỗ đại mỹ nhân rổi!” “Aaa, nếu nàng có thể nói những lời đó với ta thì ta nguyện chết vì nàng.” Hai người trong sân đã làm gần xong công việc. Giải Dục Thành thu lại ánh mắt. "Có muốn đi xem chú chim con được giải cứu không?" “Muốn.” Vân Xu hỏi: “Cánh của nó đã lành chưa?” Giải Dục Thành nói: "Không nhanh như vậy đâu, cần một thời gian cánh mới có thể cứng cáp,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.