Nàng nghĩ mãi nghĩ mãi, vành mắt có chút ẩm ướt, lại gắng nhịn xuống. “Tử Nguyệt, mau đến đây, chúng ta cùng chụp chung.” Ánh mặt trời rọi xuống người phụ nữ mặc áo cưới đẹp như mộng như ảo, rung động tâm hồn, nàng mỉm cười vẫy tay với nàng ấy. Gương mặt xinh đẹp của Tiêu Tử Nguyệt nở nụ cười dịu dàng: “Được.” Sau khi hôn lễ kết thúc, Vân Xu nhận được gói quà. Nàng cẩn thận mở ra, bên trong là con mèo bằng sứ to gấp đôi ly uống nước, nó không hoàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.