Mục lục
Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Siết chặt điện thoại, hắn ước gì có thể xông qua đó, bảo vệ em gái trong lòng.

May mà động tác của người đàn ông trong video khựng lại, sau khi Trì Châu và Quý Thừa Tu xuất hiện, trái tim treo lơ lửng trên cao của Trì Hiền mới về lại chỗ cũ, nếu anh cả ở đó, với sự coi trọng của hắn dành cho Vân Xu, chắc chắn sẽ bảo vệ nàng thật tốt.

Đoạn cuối video dừng ở bóng lưng rời đi của họ.

Chờ khi Trì Hiền làm mới trang web, muốn phát lại lần nữa, mới nhận ra video đã bị gỡ xuống.

Trì Hiền: ?

Ngay sau đó phản ứng lại, chắc chắn là anh cả ra tay, anh cả không muốn Vân Xu lộ diện trên mạng.

Tắt điện thoại mẹ Trì và Trì Hiền đều yên lặng, tâm tư phức tạp.

Trì Tiêu Tiêu vội vã về nhà họ Trì, trông thấy ánh mắt mẹ Trì và Trì Hiền mờ mịt, không biết đang suy nghĩ chuyện gì, ngay cả khi nàng đã về nhà cũng không chú ý đến.

Dự cảm không lành lại xuất hiện, nàng bước chậm lại, đi đến bên cạnh họ:

“Mẹ, anh hai.”

Hai người như bị giật mình, ánh mắt dần dần tỉnh táo, bấy giờ mới phát hiện Tiêu Tiêu về nhà, tâm tư vẫn còn ở chỗ Vân Xu nên hai người đáp lại có chút qua loa.

Trì Tiêu Tiêu miễn cưỡng nở nụ cười.

“Đúng rồi, Tiêu Tiêu.”

Trì Hiền đột ngột lên tiếng.

Trì Tiêu Tiêu tưởng anh hai sắp quan tâm nàng, thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn khóc lóc kể lể nỗi uất ức của mình, đã nghe thấy Trì Hiền hỏi nàng:

“Tại sao ngươi lại ở cạnh Vân Xu? Vừa rồi Y Hạo Ngôn muốn làm gì nàng? Ban nãy nàng có bị thương không? Có sợ không?”

Một chuỗi câu hỏi rất nhiều vấn đề, toàn bộ đều là quan tâm Vân Xu.

Trì Tiêu Tiêu càng lúc càng siết chặt nắm tay trong từng câu hỏi liên tiếp, sắp không giữ nổi nụ cười nữa.

Nỗi sợ hãi sinh ra từ khi nhìn thấy gương mặt thật của Vân Xu đã trở thành sự thật, mẹ Trì và anh hai thương nàng nhất cũng bắt đầu quan tâm đến Vân Xu, cứ tiếp tục như vậy nhà họ Trì còn vị trí cho nàng nữa sao.

“Nàng không sao, anh cả và bạn hắn đã đưa Vân Xu đi rồi, anh cả sẽ không để nàng bị thương.”

Trì Hiền nhẹ nhõm, thở phào:

“Vậy thì tốt.”

Dáng vẻ quan tâm kia đâm sâu vào mắt Trì Tiêu Tiêu đau đớn.

Mẹ Trì cũng lên tiếng, nhưng vẫn là nội dung mà Trì Tiêu Tiêu không muốn nghe:

“Tiêu Tiêu, ngươi và Y Hạo Ngôn tìm Vân Xu làm gì?”

Không phải mẹ Trì không lo cho Trì Tiêu Tiêu, chỉ là so với người không rõ tình huống là Vân Xu, Trì Tiêu Tiêu hoàn hảo không chút tổn hại gì đứng trước mặt nàng, tất nhiên nàng sẽ muốn biết tình trạng của Vân Xu.

Nàng thương Trì Tiêu Tiêu, nhưng sự xinh đẹp kia của Vân Xu, đã bất giác thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Mẹ Trì không thể làm ngơ, càng không thể từ chối.

Lòng Trì Tiêu Tiêu đau nhói, nàng biết giờ không phải lúc để cảm xúc làm chủ, phải nhân cơ hội nói rõ ràng, để mẹ Trì giúp nàng khuyên anh cả vài câu.

Nàng hơi thêm thắt những chuyện đã xảy ra, che giấu một vài tâm tư nhỏ bé không thể công khai, nói là muốn giúp Vân Xu, làm dịu quan hệ gia đình.

Như ý muốn của Trì Tiêu Tiêu, ánh mắt hai người nhìn nàng dịu dàng không ít.

Quán bar, phòng bao lầu hai.

Mấy tên con nhà giàu đang ôm bạn gái xinh đẹp, ngươi một hớp ta một hớp mà uống rượu, chai rượu nằm la liệt trên bàn, nơi ánh đèn lờ mờ trong phòng bao có một bóng người không rõ ràng, bưng ly rượu tầm với ánh mắt rã rời.

Một người trong đó chú ý đến cảnh này, khẽ nhéo eo của người phụ nữ trên đùi mình, ra hiệu nàng đứng dậy.

Sô pha bên cạnh chùng xuống, vang lên giọng nói trêu chọc:

“Hạo Ngôn, hiếm khi ra ngoài một chuyến, sao lại không có hứng thú thế này, lẽ nào cãi nhau với vợ chưa cưới sao?”

Từ sau khi Y Hạo Ngôn đính hôn, rất ít đến quán bar chơi với họ, vì Trì Tiêu Tiêu sẽ không vui, lần này vốn cũng không ôm quá nhiều hi vọng, chỉ thuận miệng hẹn hắn, không ngờ hắn lại đồng ý.

Có mấy người ngạc nhiên, vài người tò mò, chẳng phải Y Hạo Ngôn rất thích vị hôn thê của mình sao, lần này lại dám ra ngoài gây án.

Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

“Không có.”

Người đàn ông vẫn có ánh mắt rã rời như cũ.

Đây không giống với dáng vẻ không có chuyện gì, hai người bên cạnh cũng nổi hứng, lần lượt buông phụ nữ bên người ra, đến gần Y Hạo Ngôn.

“Sao thế?”

Người kéo đến đầu tiên nhún vai, ra hiệu mình cũng không biết.

“Lẽ nào là vì chuyện của nhà họ Trì? Nghe nói sau khi Trì Châu đón đứa nhỏ bị ôm nhầm nhiều năm trước về, không thèm che đậy sự thiên vị của mình, ngang nhiên công khai dẫn người theo bên cạnh.”

“Nếu là vậy, địa vị của Trì Tiêu Tiêu sẽ bị uy hiếp, bây giờ Trì Châu mới là chủ nhân nhà họ Trì, trong lòng Trì Châu nàng không bằng kẻ vừa mới tìm về, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến địa vị.”

Y Hạo Ngôn buồn phiền vì chuyện này sao, vài người không khỏi nghĩ như thế.

“Ai kia thủ đoạn thật lợi hại, ngay cả loại người như Trì Châu cũng lấy lòng được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK