Giang Văn Diệu không thể để trách nhiệm đổ lên đầu hai mẹ con được, chỉ đành kéo đến chuyện khi trước: “Huống hồ thằng bé chỉ là thấy ngươi nên kích động, muốn gặp ba mà thôi, nó mới năm tuổi thì biết được cái gì.” Lục Trạch không để ý hắn, mà nhìn về phía Tương Tĩnh Huyên, người phụ nữ này vẫn giống như năm đó, có gương mặt ngây thơ xinh đẹp, hắn đã từng có chút động lòng vì sự dịu dàng của đối phương, bây giờ nhớ lại chỉ còn buồn nôn. Hắn nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.