Sau khi thả Vân Xu đi, nếu hắn muốn gặp nàng sẽ không đơn giản như bây giờ nữa, Tiêu Tử Nguyệt không phải đèn cạn dầu. “Ta cứu Vân Xu, đương nhiên không hi vọng nàng chịu bất kỳ tổn thương nào, sao ta có thể xác định ngươi muốn chăm sóc nàng mà không phải muốn hại nàng.” Lục Trạch lạnh lùng nói. “Vậy không bằng hỏi ý kiến của Vân Xu đi.” Tiêu Tử Nguyệt quay đầu nói: “Xu Xu, ngươi muốn đến chỗ của ta không?” Vân Xu vộigật đầu. Ánh mắt Lục Trạch nhìn Tiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.