Hai người khuyên bảo không để lại gì trong lòng nàng, Vân Xu vẫn nói: “Không cần, cảm ơn. " Sắc mặt của Vân Bân khó coi, ban đầu hắn định dùng tình cảm gia đình đả động Vân Xu, làm nàng ở lại, hắn nghĩ rằng ít nhất sẽ lưu luyến mẹ, kết quả nàng lại mất trí nhớ, không nhớ gì cả. Vân Xu không chút do dự đứng lên. “Sương Sương, đi thôi. " Vân Bân nhìn chằm chằm bước chân nàng chuẩn bị rời đi với thiếu nữ tóc ngắn, cuối cùng quyết định sử dụng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.