Mục lục
Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thư ký Lữ vẫn đắm chìm trong nhan sắc của Vân Xu, gần như máy móc đỡ nàng dậy, chẳng trách chủ tịch Trì bảo vệ em gái như tròng mắt, vẻ đẹp này đủ để khiến tất cả những người có lòng dạ sắt đá cũng phải rung động.

Mãi đến khi Quý Thừa Tu ôm lấy Vân Xu từ trong tay nàng, thư ký Lữ mới miễn cưỡng lấy lại tinh thần.

Mỹ nhân khiến mọi người phải kinh ngạc vì vẻ đẹp quyến rũ tràn ngập ỷ lại trốn trong lòng người đàn ông, được hắn dịu dàng an ủi, dân dần bình tĩnh lại, chỉ có cơ thể vẫn đang run rẩy.

Nhóm người vây xem miễn cưỡng hoàn hồn nhìn chằm chằm Quý Thừa Tu đang ôm Vân Xu, ai cũng có vẻ hâm mộ ghen tỵ, nếu có thể được ôm người đẹp như hắn, thật sự có chết cũng đáng.

Quý Thừa Tu bế ngang Vân Xu lên, trọng lượng quá nhẹ khiến hắn vô thức cau mày, suy nghĩ sau này phải mời chuyên gia dinh dưỡng chăm sóc sức khỏe cho Xu Xu.

Có một người bạn làm trong ngành y tế, người lớn trong gia đình mở một viện dinh dưỡng, vừa hay có thể bảo hắn ta giới thiệu một người.

“Chủ tịch Trì!” Ánh mắt thư ký Lữ tỏa sáng, cuối cùng trụ cột đã đến rồi.

Trì Châu bước nhanh qua đó, khí thế bức người, sắc mặt u ám như mang theo gió bão, hắn không thèm để ý Trì Tiêu Tiêu và Y Hạo Ngôn đang đứng ngơ ngác một bên, đi thẳng đến bên cạnh Quý Thừa Tu, kiểm tra tình trạng của em gái.

Gương mặt Vân Xu mất đi huyết sắc, tái nhợt lại yếu ớt, sắc mặt nàng hoảng hốt, sợ hãi như chìm vào ác mộng.

Trì Châu đau lòng không thôi, hắn muốn đỡ Vân Xu qua, lại lo nàng sẽ hoảng hốt thêm lần nữa, đành để Quý Thừa Tu ôm, còn mình cởi áo khoác cẩn thận đắp lên người Vân Xu.

Trên đường đến chỗ này, hắn đã liên lạc với bác sĩ tâm lý của Xu Xu, đối phương đang qua đây.

Trì Châu gật đầu với Quý Thừa Tu, ra hiệu đã sắp xếp xong mọi thứ, hai người trực tiếp rời khỏi.

Y Hạo Ngôn thấy Vân Xu sắp bị đưa đi, vô thức cất bước, lên tiếng ngăn cản:

“Đợi…đợi đã…các ngươi...”

Không thể đưa nàng đi.

Lời nói được một nửa đã ngừng lại, không phải hắn không muốn nói tiếp, mà là Trì Châu đang đi phía trước khi quay đầu lại ánh mắt quá khủng khiếp, như thể một giây sau, hắn sẽ bị một con sư tử mạnh mẽ đè xuống đất một cách chật vật, bị móng vuốt sắc bén đâm thủng yết hầu.

Lông tơ dựng đứng.

Chỉ đành trơ mắt nhìn cô gái xinh đẹp như mộng ảo bị người ta ôm đi mất, hắn không cam lòng, lại chẳng có cách nào.

Y Hạo Ngôn hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu, quên mất vẫn còn cô vợ chưa cưới bên cạnh, trong mắt trong lòng chỉ còn lại một thoáng rực rỡ nhìn thấy ban nãy.

Trì Tiêu Tiêu càng không dám lên tiếng, nàng biết mọi chuyện đã đi theo hướng tồi tệ nhất.

Ngàn lần không nên vạn lần không nên, nàng không nên tự ý đi tìm Vân Xu.

Trì Châu và Quý Thừa Tu đưa Vân Xu rời đi, thư ký Đổng ở lại vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn chằm chằm họ với vẻ vô cảm, ánh mắt sắc bén.

Nhớ lại dáng vẻ sợ hãi vừa nãy của Vân Xu, biểu cảm của hắn càng thêm lạnh nhạt, cũng có mấy phần tương tự như Trì Châu.

“Cô Trì, anh Y, hai người rảnh rỗi đứng ở đây làm tượng đá, chi bằng về nhà nghỉ ngơi trước, chờ sau khi trạng thái cô Vân Xu ổn định, chắc chắn chủ tịch Trì rất vui lòng tìm hai người trò chuyện.”

Hai chữ trò chuyện bị hắn nhấn mạnh cực kì châm chọc.

Trong lòng Trì Tiêu Tiêu hoảng sợ lại nghi ngờ, nàng không hiểu, rõ ràng mình không làm gì cả, tại sao Vân Xu lại như thế, nhưng dáng vẻ kia không giống giả vờ, nàng ấy nhìn nàng, hệt như trông thấy một người vô cùng đáng sợ.

Vấn đề là hôm nay hai người chỉ mới gặp nhau lần đầu, Trì Tiêu Tiêu nghĩ nát óc cũng không tìm được đáp án.

Bất kể thế nào, nàng tìm Vân Xu là sự thật, Vân Xu vì nàng mà suy sụp cũng là thật.

Chắc chắn Trì Châu sẽ càng có ý kiến với nàng hơn, phải nghĩ cách để chuyển dời lửa giận của hắn.

Trì Tiêu Tiêu cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh, bây giờ người có thể giúp nàng chỉ có mẹ Trì, anh cả kính trọng mẹ, hắn có giận đến mấy, cũng không thể công khai chống đối mẹ được.

Chồng chưa cưới bên cạnh vẫn mang vẻ mặt ngơ ngác, Trì Tiêu Tiêu cắn môi, đè nén hoảng loạn trong lòng, kéo chồng chưa cưới rời đi, nhưng đối diện với ánh mắt của Y Hạo Ngôn, trong lòng nàng dâng lên sự lạnh lẽo.

Ánh mắt hắn nhìn nàng đã có chút thay đổi, một vết nứt vô hình xuất hiện giữa cặp vợ chồng chưa cưới này.

Quý Thừa Tu đưa Vân Xu về nhà nàng và Trì Châu, đây là nơi an toàn nhất trong lòng Vân Xu.

Thư ký Lữ thấp thỏm bất an đi theo phía sau thư ký Đổng, vừa lo lắng cho Vân Xu, lại sợ hãi cho tương lai của mình.

Thư ký Đổng nhìn nàng:

“Yên tâm, chủ tịch Trì sẽ không giận chó đánh mèo với người vô tội, mục tiêu của họ là Vân tiểu thư, dù ngươi phát hiện từ trước cũng không ngăn được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK