Trợ lý Trương nhận ra đây là người phải đợi, vội vàng đi lên trước xách hộ hành lý, đưa nàng ra xe ô tô đỗ sẵn ở ven đường. Tài xế cất hành lý vào trong cốp xe. Vân Xu mơ màng dựa vào ghế sau, bây giờ cả người nàng rất khó chịu, dạ dày cuộn lên. “Cô Vân, ngươi có sao không?” Trợ lý Trương lo lắng hỏi, dáng vẻ bước đi vừa nãy khiến người ta lo lắng. Vân Xu yếu ớt lắc đầu, khuôn mặt tái nhợt, như là một đóa hoa bị mất đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.