Chính vào lúc nàng đang suy nghĩ, Tuyên Lê đột nhiên nghiêng người, ánh mắt u ám nhìn nàng chằm chằm. Trong lòng Liễu Tư Di dâng lên dự cảm không lành. Quả nhiên. “Còn ngươi nữa, nếu ngữ văn không đủ tiêu chuẩn, có thể tìm công ty khác bổ túc lại đàng hoàng, đừng nói mấy câu lập lờ nước đôi trước mặt mọi người, khiến người ta hiểu lầm, mọi người đều là người trưởng thành, phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình.” Giọng điệu trầm thấp như gậy gỗ đánh mạnh vào đầu nàng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.