Đúng là có cảm giác của một kim ốc tàng kiều, chỉ là không biết "kiều”này có xứng với những thứ này hay không. “Tiểu thư, xin hỏi đến đây có việc gì?” Dì Vương cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh, trong lòng không ngừng cầu mong Tiêu Tử Nguyệt sẽ sớm rời đi. Sau một thời gian chung sống, bà từ lâu đã yêu thương Vân Xu như con gái ruột, không muốn nàng phải chịu một chút tổn thương nào. Ánh mắt Tiêu Tử Nguyệt chậm rãi chuyển đến trên người dì Vương, "Ta tới tìm một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.