Vân Mục nói: “Mẹ nhớ ngươi nhiều lắm, ngày nào cũng nghĩ đến bao giờ ngươi mới về, giờ nhìn thấy ngươi như vậy, nàng cũng nghẹn ngào.” Cha Vân cũng nóng lòng nói: “Con gái yêu quý, còn nhớ cha không, mấy năm nay cha luôn lo không biết con sống có ổn không." Vân Xu nhìn dáng vẻ nhiệt tình của họ, trong đầu hiện lên một dấu chấm hỏi thật lớn. Nhớ nàng nhiều như vậy? Người tám năm qua không muốn liên lạc với nàng là ai? Chẳng lẽ là nàng tưởng tượng sao? Mẹ Vân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.