Lúc sau, một giọng nói trầm ấm dịu dàng vang lên: "Là ta." Là Lận Tử Trạc. Vân Xu vội vàng mở cửa sổ, nam tử một thân hắc y bằng gấm đứng ngoài cửa sổ, ánh trăng chiếu vào gương mặt, ánh lên vẻ yên tĩnh cùng ôn nhu. “Ngươi sao lại tới đây giờ này?” Vân Xu nhìn sắc trời: “Đã là nửa đêm rồi.” Lận Tử Trạc chăm chú nhìn nàng, thanh âm có chút khàn khàn: "Muốn gặp ngươi, cho nên mới tới đây." Ngày mai là đại hôn của hai người, đêm nay Lận Tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.