Giang Văn Diệu mang theo quà đứng trước cửa, thân hình cao lớn, nét mặt ôn nhu, giờ này hai mẹ con trong nhà chắc đều đã thức dậy, hắn nhấn chuông cửa và rất nhanh cửa đã mở ra. Ánh mắt hắn không dao động, một đứa bé trai chừng bốn, năm tuổi ngẩng đầu lên chào: “Chú Giang, chào buổi sáng.” Giang Văn Diệu cúi người, xoa đầu cậu bé, dịu dàng nói: “Chào buổi sáng, Bảo Bảo.” Cậu bé tên là Tương Gia Hi và biệt danh là Bảo Bảo, hắn trông cực kỳ dễ thương, khuôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.