Hắn bật cười, “Ngươi muốn thế à!” Lại đưa tay đi xoa đầu nàng, sức lực hơi lớn, xoa loạn cả tóc nàng chải ngay ngắn, “Ừm, thế này không sai, như con sóc nhỏ.” “Bạo lực.” Nàng đẩy tay của hắn, “Còn có chính sự cần nói với ngươi đây.” Hai người mỗi người chọn cái rương mà ngồi, trực tiếp ngồi trên những châu báu kia, vô cùng hào khí. Phượng Vũ Hoành nói ra quyết định của mình: “Ngày mùng mười tháng giêng, trước mười lăm ta sẽ lên đường đi tới đất phong, lý do chính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.