Nghe Lữ Bình chủ động đề cập đến mặt mình, Phượng Vũ Hoành thẳng thắn thuận theo hỏi —— “Mặt của ngươi thế nào mà tốt lại?”. Lữ Bình nhìn nàng, tay không ngừng mà vuốt nhẹ ở trên mặt mình, một lát sau nói “Nguyên bản có cổ trùng ở bên trong, bất luận thuốc gì tốt đều không chữa khỏi. Về phần vì sao thì tốt lên, kỳ thực ta cũng không rõ lắm, giống như là chuyện trong một đêm, trước khi ngủ còn vết thương dữ tợn, tỉnh lại sau giấc ngủ thì lại khôi phục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.